nối giáo cho giặc
nối giáo cho giặc Mới nhất Cũ nhất Tìm hiểu ông vua quyền lực cuối cùng của nhà Trần Có công khôi phục cơ đồ cho triều đại nhà Trần, nhưng vua Trần Nghệ Tông cũng chịu trách nhiệm chính khi dung túng Hồ Quý Ly, giết hại tôn thất.
Với các đóng góp của Công giáo cho Việt Nam. Do hoàn cảnh lịch sử đặc biệt, người Công giáo Việt Nam còn đóng vai trò quan trọng: là lực lượng xã hội đầu tiên nối với văn minh phương Tây từ nửa cuối thế kỷ XIX, từ Nam kỳ rồi lan ra cả nước.
Nguyễn Chế Nghĩa một mình một ngựa một thương lao thẳng vào quân giặc mà chém giết. Ông gây nỗi kinh hoàng và đem cái chết đến cho bọn xâm lược. Chúng khiếp sợ gọi ông là thần tướng. Sau đó Nguyễn Chế Nghĩa được lệnh rút về Lộ Hương tham gia những trận đánh không cho giặc tiến nhanh về kinh thành Thăng Long.
Nhận diện số 5: Núp bóng khoa học "nối giáo cho giặc" | Truyền Hình Nhân DânWebsite: Tin Tức hấp dẫn, Tổng Hợp Video Mới nhất về #tho
Hướng dẫn giải: Giải SBT bài 1: Tự hào về truyền thống quê hương SBT công dân 7. Đây là vở bài tập nằm trong bộ sách "Kết nối tri thức" được biên soạn theo chương trình đổi mới của Bộ giáo dục. Hi vọng, với cách hướng dẫn cụ thể và giải chi tiết học sinh sẽ nắm bài học tốt hơn.
Site De Rencontre De Qualité Gratuit.
Nhiều người thắc mắc Giải thích ý nghĩa Nối giáo cho giặc là gì? Bài viết hôm nay chiêm bao 69 sẽ giải đáp điều này. Bài viết liên quan ý nghĩa Nói dối như cuội là gì?ý nghĩa Mắt không thấy, tâm không phiền là gì?ý nghĩa Thêm mắm thêm muối là gì? Nội dung thu gọn1 Giải thích ý nghĩa Nối giáo cho giặc là gì? Ý nghĩa Nối giáo cho giặc Giải thích ý nghĩa Nối giáo cho giặc là gì? Nối giáo cho giặc tiếng Trung Đồng nghĩa – Trái nghĩa Nối giáo cho giặc Giải thích ý nghĩa Nối giáo cho giặc là gì? Ý nghĩa Nối giáo cho giặc Nối giáo có nghĩa là tiếp tay – giúp đỡ – hỗ giặc có nghĩa là giúp kẻ địch – đối thủ. Giải thích ý nghĩa Nối giáo cho giặc là gì? Nối giáo cho giặc có nghĩa là ám chỉ việc tiếp tay – giúp đỡ cho kẻ địch để đánh đồng bào – dân tộc ta, giúp đỡ việc cõng rắn cắn gà nhà, rước voi về giày mã tổ. Thế nên đây là 1 hành động đáng lên án và đáng bị trừng phạt nặng nề vì bán nước cầu vinh. Với những hành động Nối giáo cho giặc như vậy thường được kẻ địch đối xử rất tử tế vì muốn nắm bắt thông tin cũng như những điều bí mật của quốc gia mà sẵn sàng bỏ ra nhiều tiền để mua chuộc họ. Nối giáo cho giặc tiếng Trung 为 敌 续 槊 Đồng nghĩa – Trái nghĩa Nối giáo cho giặc Cõng rắn cắn gà nhà. Qua bài viết Giải thích ý nghĩa Nối giáo cho giặc là gì? của chúng tôi có giúp ích được gì cho các bạn không, cảm ơn đã theo dõi bài viết. About admin Bài viết được chúng tôi tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau từ mơ thấy tiền bạc, nhẫn vàng, vòng vàng, vay nợ ngân hàng, cho đến các loại bệnh như cảm cúm, ung thư, đau nhức xương khớp nói riêng hay các loại bệnh gây ảnh hưởng sức khỏe nói chung như bệnh trĩ nội - trĩ ngoại, viêm loét tiêu hóa, bệnh đau đầu - thần kinh. Những giấc mơ - chiêm bao thấy bác sĩ - phòng khám bác sĩ hay phẫu thuật..... Bài viết thuộc bản quyền của CHIÊM BAO 69 và không hề trao đổi - mua bán nội dung gì với các website khác, hiện nay các website giả mạo cào lấy nội dung của Chiêm bao 69 Chiembao69 để phục vụ tư lợi cho bản thân rất nhiều, xin cảm ơn đã theo dõi và đồng hành cùng Chiêm Bao 69. Check Also Top câu tục ngữ về cách ứng xử hay nhất 2023 Nhiều người thắc mắc Top câu tục ngữ về cách ứng xử hay nhất 2023 …
Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận Thời sự Chính trị Chủ đề 30-T4-Đ Tác giả Đỗ Hồng Ngọc Vào những ngày tháng này, hầu như khắp miền Trung Việt Nam đều biến thành những “Đại Lộ Kinh Hoàng” với những cuộc chạy giặc đẫm máu. Người dân đã bỏ tất cả ruộng vườn, nhà cửa, băng rừng vượt suối mong thoát nạn cộng sản và tìm về nơi chốn bình yên. Sau cuộc chơi “thấu cấy” sai lầm từ Dinh Độc Lập nhắm vào Ban Mê Thuột, lòng dân ly tán và tinh thần binh sĩ suy sụp trầm trọng, nhất là từ lúc một số cấp chỉ huy đào ngũ ra đi. Tình trạng bi đát này đã dẫn tới biến cố 30 tháng tư với cuộc sụp đổ của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa VNCH. Sự sụp đổ của một chế độ nhân bản không phải chỉ do người Mỹ quay lưng và “đồng minh tháo chạy”, mà còn do những mũi giáo đâm thẳng sau lưng dân tộc. Những mũi giáo đó ẩn hiện khắp miền Nam VN. Nếu cho rằng đó là những kẻ, hay gia đình họ, đã nhờ được hưởng tự do và ít nhiều ơn mưa móc từ chế độ VNCH mà cuộc sống của họ tương đối sung túc thì họ có thể được gọi là những kẻ “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”. Một số tập kết ra Bắc và nhiều tên khác ở lại nằm vùng trong Nam. Họ trà trộn, luồn lách vào các cơ quan công quyền, quốc hội và quân đội. Họ đóng vai những nhà báo khuynh tả. Họ mặc áo nghệ sĩ. Họ đội lốt tôn giáo. Họ mang hia đội mão trí thức. Họ thậm chí đi xuống tận cùng giai cấp xã hội để làm công nhân lao động nghèo khổ. Họ có khi là những người trẻ, nhẹ dạ, bị tuyên truyền, nhồi nhét những điều huyễn mị về chủ nghĩa cộng sản. Những phần tử này được liệt vào thành phần thứ năm sau 4 cái ngu mà dân gian vẫn thường hay nói tới, khiến câu ca dao bình dân có thể được thêm vào như sau Trên đời có bốn cái nguLàm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầuThứ năm ngu nhưng lại đứng đầuĐó là cuồng tín theo hầu cộng nô. Những người nổi tiếng gia nhập đảng cộng sản như Nguyễn Thị Bình Sa Đéc, Nguyễn Tấn Dũng Cà Mau, Nguyễn Thị Định Bến Tre, Nguyễn Hộ Gò Vấp, Phan Văn Khải Củ Chi, Võ Văn Kiệt Vĩnh Long... đều là gốc người miền Nam và chính họ hay gia đình họ đã từng hưởng trực tiếp hay gián tiếp ơn mưa móc của chính phủ VNCH. Vào ngày 20/12/1960, con bài “Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam VN” MTDTGPMN ra đời để bắt đầu quấy rối cuộc sống yên bình của dân chúng miền Nam. Những tên gạo cội của mặt trận này gồm có Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát, Phùng Văn Cung, Võ Chí Công, Đại đức Sơn Vọng, Trần Nam Trung, Nguyễn Văn Hiếu, Trần Bạch Đằng, Phan Văn Đáng, Nguyễn Hữu Thế, Nguyễn Thị Định, Thích Thượng Hào, Nguyễn Văn Ngợi, Lê Quang Thành, Đặng Trần Thi, Trần Bửu Kiếm... Sau đó, cái quái thai “MTDTGPMNVN” của cộng sản Bắc Việt CSBV này đã đẻ ra cái gọi là “Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” CPCMLTCHMNVN với những tên chủ chốt như Huỳnh Tấn Phát, Phùng Văn Cung, Trần Bửu Kiếm, Trần Nam Trung, Nguyễn Thị Bình, Cao Văn Bổn, Lưu Hữu Phước, Nguyễn Văn Kiết, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng, Nguyễn Hữu Thọ, Trịnh Đình Thảo, Thích Đôn Hậu... Có lẽ cần mở ngoặc để nói đôi điều cái quái thai “MTDTGPMNVN”. Thế giới lúc bấy giờ đều gọi họ là Việt Cộng VC, theo người Mỹ, trong khi người Việt gọi Việt Cộng là để chỉ chung cộng sản Việt Nam từ Nam chí Bắc. Không biết người Mỹ có cố tình gọi VC chỉ để nhắm vào phần tử của “MTDTGPMNVN” hay không mà khi tổ chức hội đàm Paris, họ lại dành cho mặt trận này một chỗ ngồi ngang hàng với VNCH. Cuộc hội đàm 4 bên thật sự không đúng nghĩa bởi vì 4 bên đó phải là Trung Cộng hay/và Liên Xô nước đỡ đầu cho CSVN trong cuộc chiến đối đầu với Mỹ đại diện cho phe đồng minh và VN Dân Chủ Cộng Hòa hay CSBV đối đầu với VNCH. Vì thế, Hiệp Định Paris 27/1/1973 được ra đời trong sự thua thiệt bất công nghiêng về phía VNCH. CSBV với sự yểm trợ mạnh mẽ cả về vũ khí, tài chính lẫn nhân sự từ Trung Cộng và Liên Xô, đã trắng trợn vi phạm hiệp định này trong khi VNCH bị cúp mất viện trợ từ Mỹ nên đã ngậm ngùi bị bức tử vào ngày 30/4/1975. Phong trào phản chiến lớn rộng tại Mỹ và nhiều nơi, kể cả VN, đã có nhận định quá sai lầm về cuộc chiến. Họ không chống kẻ xâm lăng gây chiến mà lại chống người tự vệ chính đáng. Bốn mươi lăm năm đã trôi qua kể từ ngày ký hiệp định Paris với những đau khổ triền miên dành cho một dân tộc bất hạnh sau ngày Sài Gòn bị thất thủ. Đã có những nỗ lực đáng trân trọng để phục hoạt hiệp định Paris trong gần như vô vọng. Trước đó, những kẻ nằm mơ giữa ban ngày về cái gọi là “miền Nam trung lập” thuộc MTDTGPMN và CPCMLTMNVN đã vỡ mộng vì cả hai tổ chức này đều bị chính thức khai tử không kèn không trống vào ngày 2/7/1976. Trở lại với những mũi giáo oan nghiệt đâm sau lưng, từ Dinh Độc Lập, có các cố vấn của Tổng Thống VNCH như Huỳnh Văn Trọng, Vũ Ngọc Nhạ... Điều đáng lưu ý là những tên này cùng đồng bọn gồm 20 tên khác từng bị bắt nhốt bởi Đoàn Công Tác Đặc Biệt Miền Trung phối hợp với Ty Công An Huế thời Đệ Nhất Cộng Hòa, nhưng đến ngày 1/11/1963, Hội Đồng Cách Mạng của Tướng Dương Văn Minh thả ra và sau đó họ đã len lỏi vào các cơ quan trọng yếu của VNCH. Trong hàng ngũ sĩ quan cao cấp quân lực VNCH, có Phạm Ngọc Thảo, Lâm Văn Phát, Nguyễn Hữu Hạnh... và vô số binh sĩ cũng như sĩ quan VNCH âm thầm làm việc tiếp tay cho CSVN, như Nguyễn Thành Trung, thượng sĩ nhất Nguyễn Văn Minh... Nằm vùng tại Quốc Hội VNCH có cái gọi là thành phần thứ ba và Dân Biểu Đối Lập như Dương Văn Ba, Lý Quý Chung, Lý Chánh Trung, Hồ Ngọc Nhuận, Ngô Công Đức, Ngô Bá Thành Phạm Thị Thanh Vân, Kiều Mộng Thu, Hồng Sơn Đông, Nguyễn Văn Hàm, Đinh Văn Đệ... Một số phần tử này cũng là những nhà báo thiên tả như Ngô Công Đức Tin Sáng, Hồng Sơn Đông Điện Tín hợp cùng Chân Tín Đối Diện, Họa Sĩ Ớt Huỳnh Bá Thành, Phạm Xuân Ẩn các báo ngoại quốc như Time, New York Herald Tribune... Vào đầu năm 1970, có khoảng 36 tờ báo tư nhân ở miền Nam, nhưng có rất ít báo của nhà nước, chẳng hạn như tờ Tiền Tuyến. Lợi dụng tự do báo chí, nhiều nhà báo thiên tả đã công khai đả phá chính phủ VNCH và cá nhân của TT Nguyễn Văn Thiệu. Thậm chí họ còn tổ chức diễn biến “ký giả xuống đường đi ăn mày” vào ngày 10/10/1974 để phản đối sắc luật 007 qui định về tiền ký quỹ ra báo. Những mũi giáo đâm sau lưng còn phát xuất từ những kẻ đội lốt nghệ sĩ mà điển hình là Kim Cương, kẻ được cho là mang cấp bậc Thượng tá của VC mặc dù bà ta phủ nhận điều này, nhưng có lẽ chẳng mấy ai tin. Ngoài ra, còn có một số nhạc sĩ nổi tiếng phản chiến như Trịnh Công Sơn TCS, Trương Quốc Khánh, Tôn Thất Lập... Riêng TCS được xem là thiên tài âm nhạc và phù thủy ngôn ngữ, nhưng rất tiếc những tinh hoa đó lại phục vụ cho chế độ man rợ cộng sản. Mặc lớp áo thầy tu, những mũi giáo đó đã lũng đoạn hàng ngũ quốc gia miền Nam. Những tay nổi bật trong thành phần này từ Thích Trí Quang cho tới Thích Nhất Hạnh, Chân Tín, ni sư Huỳnh Liên, Phan Khắc Từ, Trần Hữu Thanh... đều tích cực nối giáo cho giặc bằng mọi hình thức như xách động xuống đường, tuyệt thực, tự thiêu... dưới chiêu bài chống độc tài gia đình trị thời đệ nhất Cộng Hòa, đòi quyền sống, đòi hòa bình, viết báo công kích chính phủ, chống tham nhũng thời đệ nhị Cộng Hòa... Thành phần trí thức thiên tả miền Nam góp phần phá nát chính thể dân chủ của người quốc gia có khá nhiều, tiêu biểu như Trương Bá Cần, Nguyễn Văn Trung, Lý Chánh Trung, Thế Uyên, Thế Nguyên, Duy Lam, Nguyễn Hữu Chung, Lê Văn Hảo, Lê Khắc Quyến, Tôn Thất Hanh, Lê Tuyên, Mai Văn Lễ, Cao Huy Thuần...Thành phần năng động nhất ở miền Nam gây khó khăn cho chính phủ VNCH ở hậu phương Sài Gòn là các học sinh sinh viên thiên tả như Lê Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm, Cao Thị Quế Hương, Võ Như Lanh, Phan Kim Hạnh, Dương Văn Đầy, Trịnh Đình Ban... Ở miền Trung có Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân... Ngoài ra, còn có một số lãnh tụ sinh viên ở Sài Gòn chuyên cầm đầu những cuộc xuống đường rầm rộ ở Sài Gòn như Nguyễn Văn Thắng cựu SV Sư Phạm Sài Gòn, Đoàn Kỉnh Đại Học Khoa Học SG mà lý lịch không rõ là người quốc gia hay thân cộng. Những mũi giáo đâm sau lưng dân tộc còn có vô số những tay nằm vùng hành nghề lao động tay chân như lái tắc xi, đạp xích lô... và thậm chí còn có những kẻ được gọi bằng danh xưng mỹ miều “bà mẹ chiến sĩ”. Sau ngày 30/4, bọn này xuất đầu lộ diện thành những tên VC mang băng đỏ trên cánh tay chỉ đường cho CSBV tiến vào Sài Gòn và sau đó giữ những chức vụ tại hạ tầng cơ sở hay trung ương. Trên đây là những mũi giáo đâm sau lưng được người dân nhận diện ra tại Sài Gòn, không kể đến những kẻ khác hoạt động bí mật rải rác khắp miền Nam. Những kẻ này đã góp phần lật đổ chế độ nhân bản VNCH và xây dựng nên một chế độ man di, tàn bạo gây thống khổ cho toàn dân suốt gần 43 năm dài... Những kẻ nối giáo cho giặc cộng sau năm 1975 đều bị vắt chanh bỏ vỏ một cách không thương tiếc. Một số đấm ngực ăn năn thì đã quá muộn màng. Ngay cả sau biến cố 30/4, trong làn sóng tỵ nạn ra hải ngoại cũng có không ít phần tử cộng sản trà trộn hay hoạt động ngầm cho VC dưới hình thức tôn giáo vận, văn hóa vận...Rút tỉa kinh nghiệm sống chung với những mũi giáo phản trắc suốt mấy chục năm ở trong nước, đồng bào hải ngoại cần vạch mặt chỉ tên những kẻ này để vận động chính quyền sở tại tống cổ chúng về nước hầu duy trì cuộc sống yên bình cho cộng đồng. Trong khi đó, đồng bào quốc nội hãy nhớ kỹ mặt những tên bán nước hại dân để chờ một ngày lôi chúng ra đền tội trước dân tộc. Và ngày đó sẽ không còn xa nữa! 31/3/2018Đỗ Hồng Ngọc Hình nền Mùa QH 30-T4-Đ/2018. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer MSIE Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao ngày Thứ Hai, April 9, 2018 Ban Kỹ Thuật Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
Yaxue Cao *, biên tập trang web nơi chuyên tường thuật những vấn đề xã hội dân sự và nhân quyền, đã dùng lối diễn đạt cực mạnh khi tường trình trước Quốc hội Hoa Kỳ ngày 3 Tháng Hai 2022 rằng “Có một điều mà các doanh nghiệp, đại học và liên đoàn thể thao của chúng ta Mỹ dường như hoàn toàn không hiểu thấu suốt rằng để ăn cái máng của Đảng Cộng sản Trung Quốc thì họ sẽ biến thành lợn”. Chưa bao giờ kể từ sau Chiến tranh lạnh mà sự căng thẳng Mỹ-Trung lên đến mức như hiện nay. Thế vận hội Mùa Đông Bắc Kinh 2022 rồi đây sẽ luôn được nhớ đến như là sự kiện thể thao trong đó yếu tố chính trị trở nên gay gắt nhất lịch sử Thế vận hội. Nó cho thấy sự có mặt của những tập đoàn đa quốc gia trong tư cách nhà tài trợ là điều cũng sẽ được nhắc đến không chỉ như là một sự kiện thể thao mà họ có thể khai thác kinh doanh mà còn là vết nhơ ô uế cho danh tiếng bóng lộn của họ. Theo trang web Ủy ban Thế vận hội Quốc tế IOC, những nhà tài trợ hàng đầu bao gồm Intel, Omega, Panasonic, Samsung, P&G, Toyota, Visa, Airbnb, Atos, Bridgestone, Coca-Cola, Allianz… Tất cả đã đến Trung Quốc trong bối cảnh cơn bão chính trị giữa Mỹ và Trung Quốc, đặc biệt khi Mỹ và nhiều nước phương Tây chỉ trích gay gắt tình trạng vi phạm nhân quyền nghiêm trọng của Trung Quốc. Trả lời câu hỏi của Bloomberg về việc tham gia Thế vận hội 2022, hãng đồng hồ Omega cho biết “Là một thương hiệu toàn cầu, chúng tôi chắc chắn nhận thức được những căng thẳng quốc tế và theo dõi chúng một cách cẩn thận… Chúng tôi chân thành tin rằng Thế vận hội là cơ hội hoàn hảo để tất cả cùng gặp gỡ trên tinh thần đoàn kết”. Trong khi đó, Airbnb phân trần “Chúng tôi tin rằng Trung Quốc là một phần quan trọng trong sứ mệnh của mình để kết nối mọi người từ khắp nơi trên thế giới…”. Toyota – một trong những nhà tài trợ lớn của Thế vận hội Mùa Đông Bắc Kinh 2022 ảnh Meng Tao/Xinhua/Getty Images Báo Time cho biết, từ Tháng Bảy 2021, nhiều thành viên Quốc hội Hoa Kỳ đã kêu gọi các giám đốc điều hành Coca-Cola, Visa, Procter & Gamble và Airbnb cần cân nhắc lại vấn đề tài trợ cho Thế vận hội Bắc Kinh 2022. Cuối Tháng Một, thượng nghị sĩ Marco Rubio thậm chí gửi một bức thư “nhức nhối” tới các nhà tài trợ Olympic, trách cứ việc họ phớt lờ nạn diệt chủng mà Trung Quốc gây ra ở Tân Cương và nhắm vào “mục tiêu lợi nhuận một cách mù quáng”. Sức mạnh kim tiền cuối cùng chiến thắng. Tuy nhiên, chưa bao giờ các nhà tài trợ phải “lén lén lút lút” đến Trung Quốc như năm nay. Năm 2018, Visa thực hiện chiến dịch quảng bá tại Thế vận hội Mùa Đông ở Pyeongchang Hàn Quốc bằng việc đếm ngược 100 ngày trên tài khoản Twitter của họ. Một trăm ngày trước Thế vận hội 2018, nhà tài trợ Procter & Gamble tung ra chiến dịch quảng cáo rầm rộ “Love over Bias”; trong khi đó, Coca-Cola Co cũng gây náo động với những chương trình quảng cáo truyền hình cùng lúc đưa hình vận động viên trượt băng nghệ thuật Nathan Chen Trần Nguy, người Mỹ gốc Hoa lên bảng quảng cáo khổng lồ ở Times Square, New York City. Với Thế vận hội Bắc Kinh 2022, họ lặng lẽ hơn. Họ không dám “thở mạnh”. Họ không “chạy” bất cứ chương trình quảng cáo nào liên quan Thế vận hội Bắc Kinh 2022 ở Mỹ. Điều đáng chú ý là trong khi hầu hết đại công ty liên quan Thế vận hội Bắc Kinh 2022 im lặng trước những vấn đề nhân quyền thì họ lại “đấu tranh” cho nhân quyền ở những nơi khác. Chẳng hạn, Wall Street Journal ngày 23-1-2022 cho biết, Coca-Cola đã bày tỏ “bức xúc” vấn đề vi phạm nhân quyền của Qatar, nơi tổ chức giải bóng đá World Cup 2022 diễn ra từ ngày 21 Tháng Mười Một đến ngày 18 Tháng Mười Hai năm nay – sự kiện thể thao mà họ cũng tham gia với tư cách nhà tài trợ. Tại phiên điều trần vào Tháng Bảy của Ủy ban Điều hành Quốc hội Hoa Kỳ về Trung Quốc, thượng nghị sĩ Tom Cotton còn cật vấn Coca-Cola rằng tại sao họ công khai phản đối luật bỏ phiếu gây tranh cãi của tiểu bang Georgia vào năm ngoái nhưng lại không mở miệng trước những vụ vi phạm nhân quyền tàn bạo ở Trung Quốc. Và để tránh sức ép từ Mỹ, các công ty thậm chí vận động hành lang quyết liệt tại Mỹ để không bị “phạt”. The New York Times ngày 18-2-2022 cho biết, năm ngoái, Procter & Gamble đã chi hàng triệu đôla thuê giới vận động hành lang Washington DC để chống lại đạo luật cấm các nhà tài trợ Thế vận hội Bắc Kinh bán sản phẩm của họ cho các cơ quan trực thuộc chính phủ Hoa Kỳ… Dân Đức biểu tình phản đối tập đoàn Allianz Insurance và những nhà tài trợ của Thế vận hội Mùa Đông Bắc Kinh 2022 ảnh Christophe Gateau/picture alliance/Getty Images Áp lực không chỉ đến từ Mỹ. Các công ty ngày càng phải đối mặt với sự phức tạp toàn cầu liên quan các hạn chế xuất khẩu và luật lưu trữ dữ liệu, đặc biệt tại Liên minh Châu Âu. Một số công ty, như Cisco, đã thu hẹp hoạt động tại Trung Quốc. Một số “dọn đồ” đi hẳn khỏi nước này. Micron Technology, nhà sản xuất chip từng là nạn nhân của hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ ở Trung Quốc, đang rút nhóm thiết kế chip làm việc ở Thượng Hải ra khỏi Trung Quốc. Tuy nhiên, nhiều đại gia khác vẫn hăm hở phát triển kế hoạch làm ăn với Bắc Kinh. Tháng Một 2022, Tesla đã khai trương một phòng trưng bày ở Tân Cương. Craig Allen, Chủ tịch Hội đồng Kinh doanh Hoa Kỳ-Trung Quốc, nói “Chúng tôi không thể rời Trung Quốc, vì Trung Quốc đại diện cho một số ngành công nghiệp chiếm tới 50% nhu cầu toàn cầu; và chúng tôi có mối quan hệ sâu chặt trong việc cung cấp và bán hàng với nước này”. Allen nhấn mạnh rằng, các công ty Mỹ coi thị trường Trung Quốc là chỗ đứng vững để từ đó cung ứng cho thị trường châu Á; trong khi nền kinh tế trị giá $17 nghìn tỷ của Trung Quốc vẫn cho thấy nó có “một số triển vọng tăng trưởng tốt nhất so với bất kỳ nơi nào khác”. Bất luận thế nào, giới chính trị gia Mỹ của cả hai đảng ngày càng có xu hướng buộc các công ty phải chọn một bên. Ở đây cần rõ ràng hơn trong nhận thức, chứ chẳng phải là chuyện “đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy”, trong khi Trung Quốc đã không còn là con ma mà đã là một con quỷ với sức mạnh đe dọa Mỹ ngày càng hiển hiện. Điều cần thấy nữa là trong bối cảnh hiện nay, vấn đề không còn đơn giản là chuyện “win-win”. Chỉ có một bên “win” và một bên “loss”. Việc kinh doanh của doanh nghiệp Mỹ ở Trung Quốc không phải là việc kiếm tiền của cá nhân công ty. Nó hiển nhiên mang lại lợi ích cho người dân Trung Quốc, cho nền kinh tế cho Trung Quốc, cho đảng cai trị Trung Quốc; và điều này – một cách nhìn ngày càng phổ biến đối với không ít người Mỹ – chẳng khác gì “nối giáo cho giặc”. ______ Yaxue Cao * Website được thành lập Tháng Sáu 2013 bởi Yaxue Cao và Tom M. Yaxue. Yaxue Cao trưởng thành tại Bắc Trung Quốc thời Cách mạng Văn hóa, học Đại học Bắc Kinh; đến Mỹ học văn chương năm 1991 và ở lại Mỹ. Bà hiện sống tại Washington DC.
Những mũi giáo đâm sau lưng? Hay những kẻ nối giáo cho giặc? Đỗ Hồng Ngọc Tên Việt cộng VC/vỏ chanh nằm vùng Nguyễn Hữu Hạnh ….. Sự sụp đổ của một chế độ nhân bản không phải chỉ do người Mỹ quay lưng và “đồng minh tháo chạy,” mà còn do những mũi giáo đâm thẳng sau lưng dân tộc. Những mũi giáo đó ẩn hiện khắp miền Nam VN. Nếu cho rằng đó là những kẻ, hay gia đình họ, đã nhờ được hưởng tự do và ít nhiều ơn mưa móc từ chế độ VNCH mà cuộc sống của họ tương đối sung túc thì họ có thể được gọi là những kẻ “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản.” Một số tập kết ra Bắc và nhiều tên khác ở lại nằm vùng trong Nam. Họ trà trộn, luồn lách vào các cơ quan công quyền, quốc hội và quân đội. Họ đóng vai những nhà báo khuynh tả. Họ mặc áo nghệ sĩ. Họ đội lốt tôn giáo. Họ mang hia đội mão trí thức. Họ thậm chí đi xuống tận cùng giai cấp xã hội để làm công nhân lao động nghèo khổ. Họ có khi là những người trẻ, nhẹ dạ, bị tuyên truyền, nhồi nhét những điều huyễn mị về chủ nghĩa cộng sản. Những phần tử này được liệt vào thành phần thứ năm sau 4 cái ngu mà dân gian vẫn thường hay nói tới, khiến câu ca dao bình dân có thể được thêm vào như sau Trên đời có bốn cái ngu Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu Thứ năm ngu nhưng lại đứng đầu Đó là cuồng tín theo hầu cộng nô… Những người nổi tiếng gia nhập đảng cộng sản như Nguyễn Thị Bình Sa Đéc, Nguyễn Tấn Dũng Cà Mau, Nguyễn Thị Định Bến Tre, Nguyễn Hộ Gò Vấp, Phan Văn Khải Củ Chi, Võ Văn Kiệt Vĩnh Long… đều là gốc người miền Nam và chính họ hay gia đình họ đã từng hưởng trực tiếp hay gián tiếp ơn mưa móc của chính phủ VNCH. Vào ngày 20/12/1960, con bài “Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam VN” MTDTGPMN ra đời để bắt đầu quấy rối cuộc sống yên bình của dân chúng miền Nam. Những tên gạo cội của mặt trận này gồm có Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát, Phùng Văn Cung, Võ Chí Công, Đại đức Sơn Vọng, Trần Nam Trung, Nguyễn Văn Hiếu, Trần Bạch Đằng, Phan Văn Đáng, Nguyễn Hữu Thế, Nguyễn Thị Định, Thích Thượng Hào, Nguyễn Văn Ngợi, Lê Quang Thành, Đặng Trần Thi, Trần Bửu Kiếm… Sau đó, cái quái thai “MTDTGPMNVN” của Cộng Sản Bắc Việt CSBV này đã đẻ ra cái gọi là “Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” CPCMLTCHMNVN với những tên chủ chốt như Huỳnh Tấn Phát, Phùng Văn Cung, Trần Bửu Kiếm, Trần Nam Trung, Nguyễn Thị Bình, Cao Văn Bổn, Lưu Hữu Phước, Nguyễn Văn Kiết, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng, Nguyễn Hữu Thọ, Trịnh Đình Thảo, Thích Đôn Hậu… Có lẽ cần mở ngoặc để nói đôi điều cái quái thai. “MTDTGPMNVN.” Thế giới lúc bấy giờ đều gọi họ là Việt Cộng VC, theo người Mỹ, trong khi người Việt gọi Việt Cộng là để chỉ chung Cộng Sản Việt Nam từ Nam chí Bắc. Không biết người Mỹ có cố tình gọi VC chỉ để nhắm vào phần tử của “MTDTGPMNVN” hay không mà khi tổ chức hội đàm Paris, họ lại dành cho mặt trận này một chỗ ngồi ngang hàng với VNCH. Cuộc hội đàm 4 bên thật sự không đúng nghĩa bởi vì 4 bên đó phải là Trung Cộng hay/và Liên Xô nước đỡ đầu cho CSVN trong cuộc chiến đối đầu với Mỹ đại diện cho phe đồng minh và VN Dân Chủ Cộng Hòa hay CSBV đối đầu với VNCH. Vì thế, Hiệp Định Paris 27/1/1973 được ra đời trong sự thua thiệt bất công nghiêng về phía VNCH. CSBV với sự yểm trợ mạnh mẽ cả về vũ khí, tài chính lẫn nhân sự từ Trung Cộng và Liên Xô, đã trắng trợn vi phạm hiệp định này trong khi VNCH bị cúp mất viện trợ từ Mỹ nên đã ngậm ngùi bị bức tử vào ngày 30/4/1975. Phong trào phản chiến lớn rộng tại Mỹ và nhiều nơi, kể cả VN, đã có nhận định quá sai lầm về cuộc chiến. Họ không chống kẻ xâm lăng gây chiến mà lại chống người tự vệ chính đáng. Bốn mươi lăm năm đã trôi qua kể từ ngày ký hiệp định Paris với những đau khổ triền miên dành cho một dân tộc bất hạnh sau ngày Sài Gòn bị thất thủ. Đã có những nỗ lực đáng trân trọng để phục hoạt hiệp định Paris trong gần như vô vọng. Trước đó, những kẻ nằm mơ giữa ban ngày về cái gọi là “miền Nam trung lập” thuộc MTDTGPMN và CPCMLTMNVN đã vỡ mộng vì cả hai tổ chức này đều bị chính thức khai tử không kèn không trống vào ngày 2/7/1976. Trở lại với những mũi giáo oan nghiệt đâm sau lưng, từ Dinh Độc Lập, có các cố vấn của Tổng Thống VNCH như Huỳnh Văn Trọng, Vũ Ngọc Nhạ… Điều đáng lưu ý là những tên này cùng đồng bọn gồm 20 tên khác từng bị bắt nhốt bởi Đoàn Công Tác Đặc Biệt Miền Trung phối hợp với Ty Công An Huế thời Đệ Nhất Cộng Hòa, nhưng đến ngày 1/11/1963, Hội Đồng Cách Mạng của Tướng Dương Văn Minh thả ra và sau đó họ đã len lỏi vào các cơ quan trọng yếu của VNCH. Trong hàng ngũ sĩ quan cao cấp quân lực VNCH, có Phạm Ngọc Thảo, Lâm Văn Phát, Nguyễn Hữu Hạnh… và vô số binh sĩ cũng như sĩ quan VNCH âm thầm làm việc tiếp tay cho CSVN, như Nguyễn Thành Trung, thượng sĩ nhất Nguyễn Văn Minh… Nằm vùng tại Quốc Hội VNCH có cái gọi là “thành phần thứ ba” và Dân Biểu Đối Lập như Dương Văn Ba, Lý Quý Chung, Lý Chánh Trung, Hồ Ngọc Nhuận, Ngô Công Đức, Ngô Bá Thành Phạm Thị Thanh Vân, Kiều Mộng Thu, Hồng Sơn Đông, Nguyễn Văn Hàm, Đinh Văn Đệ… Một số phần tử này cũng là những nhà báo thiên tả như Ngô Công Đức Tin Sáng, Hồng Sơn Đông Điện Tín hợp cùng Chân Tín Đối Diện, Họa Sĩ Ớt Huỳnh Bá Thành, Phạm Xuân Ẩn các báo ngoại quốc như Time, New York Herald Tribune… Vào đầu năm 1970, có khoảng 36 tờ báo tư nhân ở miền Nam, nhưng có rất ít báo của nhà nước, chẳng hạn như tờ Tiền Tuyến. Lợi dụng tự do báo chí, nhiều nhà báo thiên tả đã công khai đả phá chính phủ VNCH và cá nhân của TT Nguyễn Văn Thiệu. Thậm chí họ còn tổ chức diễn biến “ký giả xuống đường đi ăn mày” vào ngày 10/10/1974 để phản đối sắc luật 007 qui định về tiền ký quỹ ra báo. Những mũi giáo đâm sau lưng còn phát xuất từ những kẻ đội lốt nghệ sĩ mà điển hình là Kim Cương, kẻ được cho là mang cấp bậc Thượng Tá của VC mặc dù bà ta phủ nhận điều này, nhưng có lẽ chẳng mấy ai tin. Ngoài ra, còn có một số nhạc sĩ nổi tiếng phản chiến như Trịnh Công Sơn TCS, Trương Quốc Khánh, Tôn Thất Lập… Riêng TCS được xem là thiên tài âm nhạc và phù thủy ngôn ngữ, nhưng rất tiếc những tinh hoa đó lại phục vụ cho chế độ man rợ cộng sản. Mặc lớp áo thầy tu, những mũi giáo đó đã lũng đoạn hàng ngũ quốc gia miền Nam. Những tay nổi bật trong thành phần này từ Thích Trí Quang cho tới Thích Nhất Hạnh, Chân Tín, ni sư Huỳnh Liên, Phan Khắc Từ, Trần Hữu Thanh… đều tích cực nối giáo cho giặc bằng mọi hình thức như xách động xuống đường, tuyệt thực, tự thiêu… dưới chiêu bài chống độc tài gia đình trị thời đệ nhất Cộng Hòa, đòi quyền sống, đòi hòa bình, viết báo công kích chính phủ, chống tham nhũng thời đệ nhị Cộng Hòa… Thành phần trí thức thiên tả miền Nam góp phần phá nát chính thể dân chủ của người quốc gia có khá nhiều, tiêu biểu như Trương Bá Cần, Nguyễn Văn Trung, Lý Chánh Trung, Thế Uyên, Thế Nguyên, Duy Lam, Nguyễn Hữu Chung, Lê Văn Hảo, Lê Khắc Quyến ông này là cha của ông Lê Khắc Nhàn tức Hằng Trường. Đại lão Hòa Thượng Tuyên Hóa đã đuổi ra khỏi Tăng Đoàn Vạn Phật Thành vì âm mưu chiếm chùa Vạn Phật và không được lấy pháp danh họ Hằng nữa, Tôn Thất Hanh, Lê Tuyên… Thành phần năng động nhất ở miền Nam gây khó khăn cho chính phủ VNCH ở hậu phương Sài Gòn là các học sinh sinh viên thiên tả như Lê Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm, Cao Thị Quế Hương, Võ Như Lanh, Phan Kim Hạnh, Dương Văn Đầy, Trịnh Đình Ban… Ở miền Trung có Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân… Ngoài ra, còn có một số lãnh tụ sinh viên ở Sài Gòn chuyên cầm đầu những cuộc xuống đường rầm rộ ở Sài Gòn như Nguyễn Văn Thắng cựu SV Sư Phạm Sài Gòn, Đoàn Kỉnh Đại Học Khoa Học SG mà lý lịch không rõ là người quốc gia hay thân cộng. Những mũi giáo đâm sau lưng dân tộc còn có vô số những tay nằm vùng hành nghề lao động tay chân như lái tắc xi, đạp xích lô… và thậm chí còn có những kẻ được gọi bằng danh xưng mỹ miều “bà mẹ chiến sĩ.” Sau ngày 30/4, bọn này xuất đầu lộ diện thành những tên VC mang băng đỏ trên cánh tay chỉ đường cho CSBV tiến vào Sài Gòn và sau đó giữ những chức vụ tại hạ tầng cơ sở hay trung ương. Trên đây là những mũi giáo đâm sau lưng được người dân nhận diện ra tại Sài Gòn, không kể đến những kẻ khác hoạt động bí mật rải rác khắp miền Nam. Những kẻ này đã góp phần lật đổ chế độ nhân bản VNCH và xây dựng nên một chế độ man di, tàn bạo gây thống khổ cho toàn dân suốt gần 44 năm dài… Những kẻ nối giáo cho giặc cộng sau năm 1975 đều bị vắt chanh bỏ vỏ một cách không thương tiếc. Một số đấm ngực ăn năn thì đã quá muộn màng. Ngay cả sau biến cố 30/4, trong làn sóng tị nạn ra hải ngoại cũng có không ít phần tử cộng sản trà trộn hay hoạt động ngầm cho VC dưới hình thức tôn giáo vận, văn hóa vận… Rút tỉa kinh nghiệm sống chung với những mũi giáo phản trắc suốt mấy chục năm ở trong nước, đồng bào hải ngoại cần vạch mặt chỉ tên những kẻ này để vận động chính quyền sở tại tống cổ chúng về nước hầu duy trì cuộc sống yên bình cho cộng đồng. ngưng trích? Ngoài những con chuột đỏ trà trộn trong làn sóng người Việt tị nạn vượt biển vượt biên ra hải ngoại sau ngày còn có thêm những loại chuột đỏ khác sau đó được khơi khơi xách va-li lên máy bay sang Mỹ. Nào đoàn tụ gia đình, nào bảo lãnh thân nhân, nào hôn nhân thật lẫn giả, nào “HO,” nào du sinh, nào đại gia VC và con cháu VC gộc, cùng nhau cấu kết với cựu tị nạn trở cờ… tạo thành một “đội ngũ” chuột đỏ rộng lớn dưới sự chỉ đạo giấu tay của các sứ quán VC, đã xâm nhập mọi sinh hoạt chính trị, văn hóa, giáo dục, tôn giáo, báo chí, truyền thông … trong các cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Có thể nói các cộng đồng người Việt ở hải ngoại ngày nay đã thực sự biến thành những “vùng xôi đậu” giữa ta và địch, không khác gì tình trạng miền Nam VN trong thời chiến tranh. Khi ấy, chính quyền VNCH có quân đội, cảnh sát, tình báo, an ninh, mật vụ mà VC còn len lỏi vào khắp nơi, ngày nay ở hải ngoại, các tổ chức cộng đồng, các đảng phái, hội đoàn lấy gì để ngăn chặn những con chuột đỏ? Chưa kể sinh hoạt của các tổ chức cộng đồng, đảng phái và các hội đoàn rất lỏng lẻo, dễ dãi, tạo cơ hội cho những con chuột đỏ xâm nhập khi chúng đóng kịch là những con người đầy thiện chí, dễ thương, dễ bảo, nhiều tài vặt, mồm cũng nói “chống cộng,” có khi còn to mồm hơn người khác. Một khi xâm nhập được rồi thì những con chuột đỏ bắt đầu quậy phá. Hậu quả như thế nào? Có lẽ không cần dẫn chứng. Những ai còn quan tâm tới sinh hoạt cộng đồng và chưa quên bài học xương máu ngày thì không thể không nhìn thấy những gì đang diễn ra trước mắt. Ký Thiệt Nguồn . Post Views 963
nối giáo cho giặc