nhân vật phản diện biến thành bạch nguyệt quang

Bằng vẻ mặt trơ trơ nham hiểm, Hứa Xuân Hoa gây khiếp sợ bởi ánh mắt hằn học và tiếng cười ghê rợn của mình mỗi khi xuất hiện. 10. Đông Phương Bất Bại: Xuyên suốt bộ truyện lẫn trong phim, Đông Phương Bất Bại hầu như chỉ được nhắc tới trong lời kể của nhân 5. Thiên phát sát cơ, di tinh dịch tú. Địa phát sát cơ, long xà khởi lục. Nhân phát sát cơ, thiên địa phản phúc. Thiên nhân hợp phát, vạn hóa định hĩ. 天 發 殺 機, 移 星 易 宿. 地 發 殺 機, 龍 蛇 起 陸. 人 發 殺 機, 天 地 反 覆. 天 人合 發, 萬 化 定 矣. Chapter 371: Nhân vật phản diện; Chapter 370: Trở thành kẻ trộm mộ; Chapter 369: Một phế vật còn vọng tưởng tiên thú; Chapter 368: Cơ duyên chỉ thuộc về Giang Thần; Chapter 367: Tìm được Chưởng Thiên Tháp; Chapter 366: Cứu Giang Thần; Chapter Thông báo; Chapter 365: Cơ Nghiêu Tinh qua Editor : Sút, Bee, Chi Tồ, Joey Thể loại: xuyên thư, hệ thống, 1×1, hài hước, HE. Thẩm Viên chửi tác giả:"Còn có thể yên ổn đọc văn ngựa đực không!" Cũng bởi vì mắng này mà Thẩm Viên sống lại thành nhân vật phản diện cặn bã ngược thiếu niên nam chính đến chết đi sống lại - Thẩm Thanh Thu. Nhân vật phản diện biến thành bạch nguyệt quang Chương 41 Thành Du liều mạng siết chặt dây cương khống chế con ngựa, nhưng con ngựa này sao có thể dễ dàng trấn an bằng cách đó được. Khi hắn định cắt đứt dây cương, bảo vệ công chúa nhảy khỏi xe thì thị vệ trưởng ở đằng sau nhanh chóng thúc ngựa đuổi tới. Site De Rencontre De Qualité Gratuit. Gào uồm —— Ăn sạch giấc mơ của anh với Đỗ Yến, Thiệu Lăng Hằng là món ăn ngon miệng dưới thực đơn chế biến ác mộng có ghi Làm thế nào để trở thành một đại BOSS phản diện đúng cách»【Trong ác mộng phim thanh xuân bi thương, nam chính say rượu vượt rào khiến nữ chính mang thai】Đỗ Yến Tui phải tiến hành giáo dục sinh lý cho nam chính thật cẩn thận, từ chối hành vi ăn cơm trước kẻng, dạy dỗ nam chính, lợi dụng nam chính, cuối cùng là chờ bị giết chính Đúng như cậu mong muốn. Cướp đi quyền thế của cậu chỉ bởi vì muốn giữ cậu lại mà thôi.【Trong ác mộng phim mưu kế lịch sử, nam chính tốt thí lợi dụng nữ chính, hại nàng phải chịu cảnh nước mất nhà tan 】Đỗ Yến Tui muốn biến thành nữ chính, vén quần lên thấy JJ còn bự hơn nam chính. Lừa dối nam chính, lợi dụng nam chính, cuối cùng là chờ bị giết chính Ngươi chán ghét vương triều này sao, vậy thì như ngươi mong muốn, ta sẽ phá hủy tất cả mọi thứ vì ngươi.【Trong ác mộng phim bí ẩn kinh dị, nam chính có mệnh cách kỳ lạ, hại chết toàn bộ đồng đội】Đỗ Yến Tui muốn thủ tiêu nam chính, để hắn biến thành quỷ, bắt nạt nam chính khiến cho nam chính tức chết, cuối cùng là chờ bị chính Nếu như biến thành quỷ mà vẫn có thể quấn lấy em thì tôi cam tâm tình nguyện.…Tốn công tốn sức như thế cũng chỉ vì được ăn cơm ngon!Là huyết mạch duy nhất của thần thú Bá Kỳ Baku còn sót lại trên đời, sau khi Đỗ Yến thức tỉnh liền rơi vào tình cảnh mỗi ngày đều không được ăn no, vô cùng bi đến tận khi cậu gặp ảnh đế Thiệu Lăng Hằng, do nhập diễn quá sâu mà hàng đêm đều bị ác mộng quấy ở đời mấy ai biết được chữ Lăng Hằng Người kia là nốt ruồi chu sa trong lòng tôi, là bạch nguyệt quang nơi chân trời, có thể vì tôi mà trả giá tất Yến Khoan đã, chúng ta có ở cùng một kênh không vậy?CP Thiệu Lăng Hằng × Đỗ YếnNội dung nhãn mác Khoái xuyên, giới giải trí, chủ tòi từ mấu chốt Vai chính Đỗ Yến, Thiệu Lăng Hằng ┃ vai phụ nhiều ┃ Khác Hạ Cẩn nói mấy từ vô cùng ám muội, thiếu đứng Yến thật lòng thấy mình bị đùa giỡn, ngoài ra còn có cảm giác bỗng dưng tỉnh ngộ, vô cùng xa đầu tiên cậu gặp Hạ Cẩn, hắn chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, khóe mắt lẫn đuôi lông mày vẫn mang nét ngây ngô, tính cách nóng nảy, bất năm vừa qua, Đỗ Yến không thể phủ nhận cảm giác thành tựu trong lòng khi chứng kiến đứa nhóc phản nghịch này dần dần lớn lên, trở thành thanh niên ôn hòa cẩn trọng trước vì đã thấy được quá trình lột xác của đối phương cho nên Đỗ Yến luôn đối xử với Hạ Cẩn không giống như những người bạn cùng trang lứa khác. Tuy hai người họ chỉ cách nhau có sáu tuổi nhưng cậu vẫn coi Hạ Cẩn là vãn bây giờ cậu lại bị một vãn bối đùa Yến cảm thấy vô cùng may mắn khi nhờ huyết thống Bá Kỳ mà cậu có thể hoàn toàn dung nhập vào nhân vật trong tại Đỗ Yến là người nhà họ Tạ lạnh lùng, ngạo mạn, được giáo dục nghiêm khắc, lông mày còn chẳng buồn động khi nghe thấy lời tỏ tình kinh thiên độc địa của Hạ xúc văn vẹo, âm u được chôn sâu dưới đáy lòng, một khi phá kén chui ra thì không thể kiềm chế dễ dàng. Lúc này những tâm tư đó đang ăn mòn lý trí Hạ Cẩn, Đỗ Yến nhìn hắn bằng ánh mắt vô cảm mà hắn cũng không chịu lùi bước.“Hạ Cẩn, cậu còn nhớ thân phận của tôi là gì không?” Đỗ Yến bình tĩnh lên Cẩn đáp “Đương nhiên tôi nhớ anh là người giám hộ của tôi. Nhưng hiện tại tôi đã thành niên rồi, đối với tôi mà nói, anh chỉ còn thân phận duy nhất đó là người tôi thích mà thôi.”Lần thứ hai nghe thấy chữ “thích” này, lông mày Đỗ Yến rốt cục cũng giật giật, huyệt thái dương nảy thình thịch, không biết phải phản ứng ra sao mới được tính là bình rồi cậu bình tĩnh như vậy là vì cậu nghĩ, có lẽ năm xưa Hạ Cẩn bị o ép nhiều quá nên mới tức giận nói ra những lời kinh thế hãi tục giờ nhìn lại, Hạ Cẩn quả thật đang rất nghiêm túc. Cho dù có sự trợ giúp của huyết thống Bá Kỳ nhưng Đỗ Yến cũng cảm thấy bản thân sắp không khống chế nổi biểu cảm của nhìn Hạ Cẩn, xoay người đi tới bên cửa sổ, dõi mắt ra sau, Đỗ Yến mở miệng nói “Hạ Cẩn, tôi coi cậu là vãn bối, ở trong mắt tôi cậu vẫn chỉ là một đứa con nít mà thôi. Tôi sẽ dọn ra khỏi căn nhà này, chúng ta phải cách xa nhau thì cậu mới tỉnh táo lại được, khi đó cậu mới biết đây chỉ là ảo tưởng không thực tế về tình yêu.”Bên trong căn phòng chìm vào yên tĩnh, tựa hồ cả tiếng động nhỏ được ngăn cách ngoài cửa sổ cũng rất rõ ràng. Đỗ Yến quan sát lá cây nhẹ nhàng đung đưa, nghe tiếng gió thổi lướt qua xào trạng của cậu từ nôn nóng khi mọi chuyện bắt đầu chệch khỏi đường ray biến thành chậm rãi yên ổn. Không sao, Hạ Cẩn còn trẻ nên dễ kích động, mình giải thích có lập luận rõ ràng, nhất định đối phương sẽ bị thuyết khi tỉnh táo, Hạ Cẩn thẹn quá hóa giận đẩy cửa rời đi. Đỗ Yến bèn ở bên cạnh chờ âm thanh phá vỡ sự lúng túng kia xuất không ngờ một sức mạnh to lớn bỗng nhiên ập đến. Đỗ Yến chỉ thấy trời đất quay cuồng, cả người cậu xoay lại, đè lên tấm kính thủy cách giữa bọn họ rất gần, vượt xa phòng tuyến trong lòng Đỗ Yến, hai lồng ngực dán vào nhau, phập phồng kịch liệt. Đỗ Yến có thể cảm nhận được hơi thở bất ổn của Hạ Cẩn, đối phương vẫn chưa tỉnh, thậm chí còn càng mất khống chế Yến khẽ ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt Hạ lần cậu nhìn hắn, đôi mắt kia đều trong suốt, lanh lợi, ôn hòa. Cho nên đôi lúc, Đỗ Yến thường hay nảy sinh ảo giác mình đang nuôi thú hiện tại đôi mắt ấy vô cùng u ám, thậm chí Đỗ Yến rất khó đoán được hắn đang nghĩ Cẩn tóm lấy vai Đỗ Yến, siết Yến rốt cục cũng không chịu nổi khi mình bị uy hiếp, cậu đẩy Hạ Cẩn ra nhưng hắn lại nắm cổ tay nhấc lên đỉnh đầu, ép trên mặt cánh tay khác của hắn được voi đòi tiên mà ôm eo Yến không thể phản kháng, dáng người cậu gầy yếu, trừ việc chạy bộ buổi sáng ra thì hiếm khi rèn luyện thể lực. Thời niên thiếu Hạ Cẩn đã rất khỏe, hiện tại trưởng thành nên sức mạnh càng lớn ngược như vậy khiến Đỗ Yến bị khống chế hoàn toàn, chẳng tài nào đọ sức với Hạ đành phải cao giọng, quát “Hạ Cẩn! Cậu dám…”Đỗ Yến còn chưa kịp nói xong bỗng thấy trước mắt tối sầm lại, bờ môi đau hôn mang theo hơi thở của Hạ Cẩn, thô lỗ xâm nhập vào trong khoang miệng đá lung tung, chẳng có tiết tấu nói một bên đơn phương gặm cắn còn hơn là Đỗ Yến đau nhói, vị gỉ sắt tràn thằng nhóc này cắn mình chảy máu rồi. Cậu toan đẩy đối phương nhưng hai tay bị khống chế, Đỗ Yến định nhấc đầu gối thúc cho hắn một cú, chợt phát hiện hai người tiếp xúc quá gần, không có bất kì khe hở nào để cậu có thể ra mở miệng muốn nói gì đó, song Hạ Cẩn lại nhân cơ hội này công thành đoạt đất, hôn càng sâu Yến bó tay, chỉ đành thụ động đối phó, chờ Hạ Cẩn tỉnh bên đơn phương hôn đương nhiên không thể kéo dài quá lâu. Đợi đến lúc Hạ Cẩn nguôi ngoai, Đỗ Yến cuối cùng cũng chừa được chút khe hở để thở cậu đặt trên vai Hạ Cẩn, chưa dùng sức đã cảm thấy thân thể đang đè lên người mình bỗng lùi Cẩn vừa rồi còn khí thế bừng bừng đột nhiên hoàn hồn, bước về sau mấy bước, đụng vào ghế sofa mới nửa dựa vào lưng ghế, vẻ mặt trông còn hoảng loạn hơn Đỗ Yến.“Tỉnh chưa?” Giọng nói thanh lãnh của Đỗ Yến vang vì nụ hôn ý loạn tình mê kia mà nhiệt độ trong phòng tăng cao. Sau khi âm thanh lạnh lẽo như băng tuyết trong ngày Tam Cửu* vang lên bèn nhanh chóng tiêu tan.*Tam cửu” là ngày lạnh nhất trong năm, chỉ chín ngày thứ 3 sau Lập đông 9 x 9 = 81 ngày gọi là cửu cửu vào khoảng trung hoặc hạ tuần tháng giêngHạ Cẩn ngẩng đầu, nhìn Đỗ Yến đang đứng trước cửa mày Đỗ Yến nhíu chặt, đôi môi bạc màu vì vừa mới bị hôn nên dần trở nên hồng hào, cả người thoạt nhìn như thần tiên rơi xuống nhân gian, giống người trần mắt gò má tái nhợt khẽ ửng đỏ, trong ánh mắt lãnh đạm chứa vài phần tức là một đỗ Yến người khác chưa từng gặp, chỉ có hắn mới thấy rung động trong lòng Hạ Cẩn càng ngày càng mãnh liệt. Đúng vậy, mau nhìn tôi, chỉ nhìn duy nhất một mình tôi thôi. Cảm giác này thật sự là quá tốt đẹp, thậm chí còn khiến hắn kích động hơn cả nụ hôn vừa người nhìn nhau, trầm mặc hồi Yến mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc “Cậu quá dễ kích động, loại tình huống mất lý trí này không được phép kéo dài nữa.”Hạ Cẩn nở nụ cười “Cậu à, cháu nhớ cậu là người chưa bao giờ thất hứa. Nếu cậu đã đồng ý ở lại thì đừng nên lật lọng chứ?”Đỗ Yến chẳng hề bị uy hiếp “Tôi cũng không có ý định chuyển khỏi nơi này mà người cần đi chính là cậu. Cậu phải sang nước ngoài du học, ngày mai tôi sẽ để trợ lý sắp xếp một ngôi trường thích hợp cho cậu.”“Cháu không đi.”“Ồ?” Đỗ Yến nhướn cao giọng, “Cậu cho rằng mình có thể kì kèo với tôi được sao?”Hạ Cẩn tiến lên một bước, muốn nói cái gì đó song lại bị ánh mắt Đỗ Yến ngăn chặn. Hắn bừng tỉnh, lý trí rốt cục cũng login, dựa vào thực lực hiện tại của hắn đúng là không thể phản kháng cùng, mâu thuẫn giữa hai người kết thúc bằng việc Hạ Cẩn phẫn nộ bỏ khi đối phương rời khỏi nhà, Tiểu Bát rốt cục cũng dám xuất hiện để khẳng định sự tồn tại “Cậu đối xử với nhân vật chính như vậy không sợ sẽ tạo thành ám ảnh mới trong lòng cậu ta à?”Đỗ Yến ngồi xuống, bỏ qua hình tượng mà vùi mình vào ghế, bớt căng thẳng hơn trước.“Những gì tao vừa nói không phải kế sách tạm thời.”Tiểu Bát hỏi “Cậu cho rằng đây là ảo tưởng phi thực tế của cậu ta?”Đỗ Yến gật đầu “Tao suy nghĩ thật cẩn thận và xem kỹ nội dung bộ phim, phát hiện Hạ Cẩn chính là kiểu người ương bướng trời sinh. Ngay cả trong chuyện tình cảm cũng thế, cậu ta sẽ thích người nào có tính khiêu chiến.”“Tính khiêu chiến?” Làm một đóa bồ công anh, Tiểu Bát rất khó để hiểu được cảm xúc phức tạp kia.“Trong phim, Hạ Cẩn thích Phương Tưởng Tưởng bởi vì Phương Tưởng Tưởng là người hoàn toàn bất đồng với cậu ta hướng nội, thuần khiết, suy nghĩ tích cực. Phương Tưởng Tưởng từ chối khiến Hạ Cẩn càng lún càng sâu, nhất định phải có được cổ.”Đỗ Yến cảm thấy suy đoán của mình cực kỳ hợp lý.“Song tình cảm được xây dựng bằng khát vọng chinh phục mỏng manh, yếu ớt như lâu đài cát. Cho nên Hạ Cẩn mới vì chuyện của cha mẹ cậu ta mà trốn tránh Phương Tưởng Tưởng, cuối cùng khiến tuyến tình cảm của hai người họ rơi vào ngõ cụt.”Tiểu Bát không phục “Phương Tưởng Tưởng vẫn là bạch nguyệt quang, là người phụ nữ cậu ta không bao giờ quên đó.”Đỗ Yến trả lời “Thời gian dần dần trôi qua, Phương Tưởng Tưởng ở trong lòng cậu ta ngày càng tốt đẹp. Nhưng cuối cùng cô gái hoàn hảo ấy lại kết hôn với một người đàn ông khác, điểm thiếu sót đáng tiếc kia sẽ biến tình yêu trở thành thứ vô cùng linh thiêng.”Tiểu Bát ngộ ra “Tôi hiểu rồi, bây giờ cậu chính là người có tính khiêu chiến đối với Hạ Cẩn, những hành động của cậu ta chỉ xuất phát từ sự say mê nhất thời thôi.”“Đúng.”“Cậu ép Hạ Cẩn sang nước ngoài như thế không sợ ảnh hưởng đến tâm lý cậu ta, biến thành tình cảm khắc cốt ghi tâm sao?”Đỗ Yến đáp “Không đâu, chờ đến lúc tao và Hạ Cẩn đứng ở hai phe không đội trời chung thì cậu ta sẽ thấy, ai hồi còn trẻ mà không yêu nhầm mấy tên rác rưởi. Người bình thường không thể trả thù khi trót trao tình cảm cho một kẻ cặn bã nhưng Hạ Cẩn lại có thể vả mặt, đạp tên cặn bã đó dưới đất, vô cùng sảng khoái.”Tiểu Bát mắng “Cậu chửi bản thân mình nhiệt tình gớm nhỉ.”“Tao đóng vai nhân vật phản diện rất nghiêm túc, tuy sự tình không phải do tao làm nhưng cái “nồi” này tao nhất định phải đội thật chuẩn mới được.”***Gần đây tại đại học Bắc Kinh bùng nổ tin tức, nam thần Hạ Cẩn của khoa tài chính xuất ngoại, nghe đâu là tới đại học M ở nước Y..Tuy chuyện sinh viên đại học Bắc Kinh ra nước ngoài du học không phải chuyện đặc sắc gì, sau khi tốt nghiệp thì xuất ngoại học cao lên hoặc trở thành sinh viên trao đổi một Hạ Cẩn lại không thuộc trường hợp vì sinh viên trao đổi sẽ được chọn khi học năm nhất, chưa bao giờ tuyển sinh viên năm hai hay năm này làm cho đám sinh viên càng phỏng đoán thêm về bối cảnh của Hạ Cẩn, lời đồn đãi lan tàn khắp gần đây Phương Tưởng Tưởng cảm thấy rất phiền não, bởi vì có không ít người tò mò tìm cô để hỏi cho ra tin tức mà cô biết được cũng chẳng nhiều hơn họ là tới nay, Phương Tưởng Tưởng vẫn không thể liên lạc với Hạ Cẩn. Trong lòng cô vô cùng lo lắng, căn bản chẳng có dũng khí để tìm người chắc chắn sẽ biết tung tích của hắn là Đỗ Yến để kết thúc năm thứ hai đại học, trợ giảng tìm Phương Tưởng Tưởng, hỏi cô có muốn ra nước ngoài làm sinh viên trao đổi hay Tưởng Tưởng hơi kinh ngạc, thật ra sau khi đỗ đại học Bắc Kinh, tuy thành tích của cô rất khá nhưng chung quy vẫn không giống hồi học ở Nam trở thành trao đổi sinh chính là miếng bánh ngon mà rất nhiều người cố gắng giành giật. Phương Tưởng Tưởng hoàn toàn không ngờ mình lại có được cơ hội chẳng quá chấp nhất với việc đi du học, tình huống gia đình cô chưa đủ để gánh vác điều kiện sống tại nước do dự chốc lát rồi từ chối “Xin lỗi, em không có ý định xuất ngoại ạ…”Trợ giảng lộ vẻ mặt tiếc nuối, đáp “Tiếc quá, cơ hội đi đại học M rất hiếm, không phải năm nào cũng có đâu.”Đại học M? Chẳng phải là nơi Hạ Cẩn sẽ tới trong lời đồn Tưởng Tưởng bỗng thay đổi chủ ý “Thầy Triệu, em nghĩ lại rồi, em sẽ không bỏ qua cơ hội này ạ.”Đỗ-kẻ chủ mưu-Yến đưa nữ chính trong định mệnh của Hạ Cẩn đến đại học M xong mới cảm thấy mọi chuyện đã đi vào quỹ đạo vốn phố M nước Y là nơi Đỗ Yến từng sống mấy năm, đại học M còn là nơi mà cậu tốt nghiệp. Mặc dù Hạ Cẩn không còn ở bên cậu nhưng cậu sẽ không để hắn ở một nơi ngoài tầm khống chẳng cần bận tâm đến Chu Nhã Lị và Tạ Tư Kỳ nữa. Tạ Tư Kỳ về nước vốn là để giúp Tạ Bá Thuận đoạt quyền, bây giờ Hạ Cẩn bị đưa đến nước M, Tạ Bá Thuận muốn tiếp cận hắn đương nhiên sẽ cho Tạ Tư Kỳ chuyển tới kế hoạch có biến nhưng các diễn viên cũng chỉ thay đổi sân khấu khác, tiếp tục trình diễn vở kịch báo năm thu tại thành phố M nước Y vẫn có mưa phùn kéo dài khiến khắp nơi bỗng trở nên u ám, tĩnh mịch. Người qua đường đều khoác áo che kín người, cầm theo chiếc ô màu đen vội vã lướt qua Yến ra khỏi cửa, ngồi lên chiếc xe ô tô đang chờ ở ven đường.“Lưu Dịch Tư, tình hình thế nào rồi?”Người đàn ông trung niên ở hàng ghế tài xế báo cáo ngắn gọn tình huống những ngày gần đây cho cậu Nhã Lị vẫn bám riết Hạ Cẩn không buông, Tạ Tư Kỳ lấy được suất trao đổi sinh của đại học M, theo họ ra nước kịch vốn bắt đầu ở Bắc Thành, nay thay đổi sân khấu xong, hết thảy diễn viên đều đã tập hợp đông đó là buổi công chiếu vô cùng quan trọng, Đỗ Yến không thể bỏ mặc mọi chuyện chẳng may sự việc lệch khỏi quỹ đạo thì cậu mới kịp thời chỉnh trước đưa Hạ Cẩn đến thành phố M cũng là vì nơi này là thành phố mà cậu có chút cơ sở tài của Đỗ Yến dừng tại cổng đại học cầm chiếc ô màu đen bước xuống xe, kéo cao cổ áo khoác, hạ thấp vành mũ. Dáng vẻ của cậu không quá khác biệt với những người xung quanh, phần lớn đàn ông nước Y đều mặc trang phục như vậy vào mùa dù Đỗ Yến không cường tráng như người phương Tây nhưng vai rộng, vòng eo nhỏ, khoác áo măng tô lên trông vô cùng hấp được người khác giới ưu tú như vậy nên các nữ sinh đi ngang qua kìm lòng không đặng mà nhìn nhiều thêm mấy lần. Cũng may người nước Y dè dặt, Đỗ Yến còn mang dáng vẻ người sống chớ lại gần do đó mấy nữ sinh kia cũng chỉ ngắm chứ không tùy tiện sấn ra Đỗ Yến rất thích nước Y, con người nơi đây vô cùng lịch sự, ấy cũng là lý do cậu chọn địa điểm này làm chỗ dưỡng già. Sau khi hoàn thành mọi chuyện, cậu không chắc chủ nhân giấc mộng sẽ tỉnh dậy vào khi nào, có lẽ là lúc có được toàn bộ quyền lực của Tạ gia, cũng có thể là khi kết là việc mà Đỗ Yến chẳng kiểm soát nổi cho nên dựa theo kế hoạch ban đầu mà cậu đề ra, cậu đã chọn xong nơi ở trong tương lai của mình. Đây là một xã hội pháp chế hiện đại, Đỗ Yến sắm vai nhân vật phản diện đương nhiên sẽ không diễn sâu đến mức gây hại đến mạng người, cậu chẳng muốn nếm trải mùi vị ngồi sau song sắt chút chuồn ra nước ngoài chính là lựa chọn duy nhất của Yến bước vào một nơi quen thuộc với mình. Cậu hiểu rõ từng ngõ ngách nơi đây, biết làm thế nào để thoải mái đi khắp mọi chỗ mà không bị ai chú túc xá đại học M được xây theo kiến trúc cổ điển tao nhã, thu phí còn đắt hơn giá thuê phòng bên ngoài rất Yến đứng sau cây đại thụ ở ngã rẽ, che giấu bản thân nhưng vẫn có thể quan sát được hết thảy tình Yến đã sớm ghi nhớ nếp sống và thời khóa biểu của Hạ Cẩn, nếu không cứ chờ người ta ở trong mưa thế này thì đúng là tự đó, bóng người vừa xa lạ vừa quen thuộc kia liền xuất hiện nơi cuối con năm không gặp, nét ngây ngô trên khuôn mặt Hạ Cẩn hoàn toàn biến mất, thậm chí còn cao lớn hơn gái nhỏ nhắn mềm mại đi cạnh hắn chính là Phương Tưởng Cẩn hơi cúi đầu, nói với Phương Tưởng Tưởng điều gì đó, biểu cảm vô cùng ôn ra hai năm qua đã khiến đối phương buông bỏ đoạn tình cảm si mê không tưởng kia, trở về vị trí vốn có của Đỗ Yến vẫn luôn biết tin tức về Hạ Cẩn thông qua các bức ảnh được gửi tới nhưng khi nhìn thấy người thật, cảm giác khác biệt mới chân chính rõ Yến đến đây để tận mắt xác nhận tình hình, thấy cũng chưa xảy ra chuyện gì bất ngờ mới bắt đầu tiến hành bước tiếp theo của kế chân Hạ Cẩn đột nhiên ngừng lại, hắn hơi nghiêng người, nhìn về nơi Đỗ Yến đang Yến lui về sau, hơi chột dạ. Từ góc độ đó không thể phát hiện được mà?Hạ Cẩn nhíu mày, trong lòng luôn có cảm giác sợ hãi, đằng kia rõ ràng chỉ là một gốc cây bình thường, mỗi ngày khi trở về ký túc xá đều có thể bắt nay bỗng thấy khang nhấc chân muốn đi tới xem sao, chợt bị Phương Tưởng Tưởng gọi.“Hạ Cẩn?” Phương Tưởng Tưởng nói, “Sao không đi tiếp? Ở đó có vấn đề gì à?Hắn âm thầm phỉ nhổ bản thân. Người nọ không thể xuất hiện tại đây được, mày cũng ảo tưởng quá rồi đấy Hạ Cẩn Yến thấy Hạ Cẩn và Phương Tưởng Tưởng cùng nhau đi vào ký túc xá, tâm trạng cũng dần bình ổn tài liệu mà Lưu Dịch Tư đưa cho cậu có ghi, Hạ Cẩn đã bắt đầu đầu tư vào các công ty nổi tiếng tại nước Y khi còn là thực tập sinh, nghe đâu được người trong nghề đánh giá rất Yến nghĩ không hổ là nam chính, cho dù bị tống đến nước Y bằng cách chẳng khác gì đi lưu đày mà vẫn như cá gặp hai năm qua, Hạ Cẩn chưa từng cố gắng trở về, sau khi Phương Tưởng Tưởng xuất ngoại, hai người họ còn trở nên vô cùng thân thiết. Đỗ Yến cảm thấy, hắn thực sự đã tỉnh táo chuyện hoàn toàn đi vào quỹ Yến không tiếp tục trì hoãn thêm, quay người đi khỏi cổng ký túc xá, Hạ Cẩn đứng ở góc cửa sổ bí mật, nhìn thân ảnh đang ngày một rời nọ mặc áo măng tô, cầm chiếc ô màu đen, dáng người rắn rỏi, bước đi vững một bóng lưng bình thường lại khiến Hạ Cẩn không tài nào rời mắt nổi. Cảm giác kì lạ vừa rồi quả nhiên không phải lỗi giác của biết người nọ là ai.“Cậu à…”Hạ Cẩn thấp giọng nói, ngữ khí triền miên đau đớn như thể đã giấu kín từ lâu mới cam lòng để cái tên ấy vang lên giữa bầu không khí lạnh lẽo của mùa thu.“Cậu tới thăm cháu ư?” Đầu ngón tay Hạ Cẩn khẽ miết lên mặt kính, giống như muốn gạt bỏ cơn mưa rơi trên tấm lưng của người nọ.“Tôi lại suy nghĩ nhiều rồi. Anh đến nước Y chắc là vì công việc, thuận tiện xác nhận xem vãn bối như tôi có đang ngoan ngoãn ở trường hay không chứ gì?”Đỗ Yến tới để làm chính ngồi vào ghế sau xe, trầm ngâm trong chốc lát mới nói “Anh tìm một cơ hội để Chu Nhã Lị hoặc Tạ Tư Kỳ phát hiện người của chúng ta đang theo dõi Hạ Cẩn.”“Vâng.” Người đàn ông trung niên tên Lưu Dịch Tư kia có khuôn mặt bình thường đến mức chỉ nhìn thoáng qua thì sẽ nhanh chóng quên đó, anh ta hỏi “Làm thế nào để đưa những thứ kia vào tay hai người họ?”Đỗ Yến nhìn bầu trời u ám bên ngoài cửa xe, nhẹ nhàng gõ lên tay vịn “Chờ Tạ Tư Kỳ tìm tới cửa là được. Dù sao phía Tạ Bá Thuận cũng đã bị tôi ép tới mức sắp phát điên.”***Tạ Tư Kỳ đóng cửa xe, ghét bỏ nhìn lối kiến trúc rách nát trước như không phải vì chính sự thì cô ta nhất định sẽ không dùng đôi bốt cổ ngắn bằng da dê để bước trên con phố bẩn thỉu ta khom lưng, nói với tài xế “Ở chỗ này chờ, tôi sẽ ra nhanh thôi.”Dứt lời, cô ta bèn bước vào cánh cổng tò vò trông không hợp với bộ váy xa xỉ đang mặc trên dọc theo cầu thang mang theo dấu vết của thời gian tới lầu hai, đối diện treo tấm bảng hiệu cũ kỹ tầm thường viết “Văn phòng thám tử Lưu Dịch Tư”.Tạ Tư Kỳ đẩy cửa, quan sát xung quanh căn phòng tồi tàn không có người này. Tài liệu bên trong chất đống như núi, vô cùng bừa lẽ là nghe thấy tiếng động bên ngoài, một giọng nói nam tính bất chợt vang lên “Tạ tiểu thư à? Phiền cô chờ một chút. Trên bàn có hồng trà thượng hạng đấy, xin cứ tự nhiên.”Tạ Tư Kỳ ngồi cạnh bàn làm việc rối nùi, chẳng buồn động vào ấm trà, rút tập tài liệu từ trong túi xách ta chưa bao giờ hành động mà không chuẩn bị hai năm đi theo Hạ Cẩn chỉ vì ngày hôm Cẩn một thân một mình tới đại học M, xung quanh nhất định sẽ có người giám thị. Dựa theo tính cách cẩn trọng của Đỗ Yến, tuyệt đối không thể bỏ mặc hắn ở nơi ngoài tầm kiểm phụ trách giám sát Hạ Cẩn nhất định đã biết không ít chuyện Đỗ Yến luôn giấu kín, nói không chừng cha cô ta có thể dùng những thứ đó để phản Tư Kỳ muốn tìm ra thế lực đứng sau trợ giúp Đỗ Yến. Cách đây không lâu, rốt cục cũng được toại Tư Kỳ chẳng thèm coi việc Lưu Dịch Tư có trung thành tuyệt đối với Đỗ Yến, đồng ý tiết lộ hết thảy mọi chuyện ra hay không là vấn đề gì to tát. Cô ta tin mỗi người đều có nhược điểm, cơ sở của lòng trung thành chỉ là lợi ích đã đủ để khiến đối phương động lòng hay chưa mà Tư Kỳ cúi đầu nhìn tài liệu trong quả thực là một sơ yếu lý lịch vô cùng hoàn hảo cựu cảnh sát hình sự, nằm vùng, lập vô số chiến công. Sau này bởi vì người nhà bị bắt cóc, trong lúc giận dữ bèn đánh chết phạm nhân tại là anh hùng bỗng lâm vào cảnh tù đày, vợ con ly tán. Khi ra tù chỉ có thể lưu lạc tới mức mở một văn phòng thám tử để sống qua không ngờ ông chú lôi thôi bẩn thỉu kia sẽ trở thành thân tín của Đỗ Yến. Tạ Tư Kỳ thử tưởng tượng đến cảnh Đỗ Yến đứng đây, khuôn mặt thể hiện rõ sự chán ghét là lại không nhịn được Yến ấy à, sạch sẽ đến mức khiến người khác rất muốn vấy bẩn.“Tạ tiểu thư, để cô chờ lâu rồi.”Người đàn ông luộm thuộm rời khỏi phòng tắm, trên mặt còn vương vài giọt nước chưa được lau Dịch Tư ngồi sau bàn làm việc, mỉm cười “Tôi có thể giúp gì cho cô gái xinh đẹp đây nhỉ?”Tạ Tư Kỳ không muốn nhiều lời, đi thẳng vào vấn đề “Anh có muốn biết tung tích của con gái mình không?”Vừa dứt lời, biểu cảm bất cần đời trên mặt Lưu Dịch Tư liền biến mất trong chớp mắt, trở nên vô cùng thận Tư Kỳ âm thầm cười nhạo, tiếp tục hành động theo kế hoạch.“Điều kiện vô cùng đơn giản, không hề gây tổn thương đến anh và người nhà. Thậm chí sau này tôi có thể đưa mấy người tới nơi cực kì an toàn, cho mấy người một khoản tiền đủ để dùng đến hết đời.”“Đổi lại, anh phải nói cho tôi biết tất cả những việc mà Tạ Yến nhờ anh làm.”Tạ Tư Kỳ cầm đồ rời khỏi văn phòng thám tử, bước đi nhẹ như bay, thần sắc thập phần đắc ý, mặc sức tưởng tượng đến viễn cảnh Đỗ Yến bị ép ngã xuống bùn lầy. Cô ta thầm nghĩ, khi ấy mình nên dùng dáng vẻ nào để đứng trước mặt cậu Dịch Tư ở bên cửa sổ, nhìn thân ảnh mềm mại thướt tha kia ngồi lên ta bỗng mở miệng nói “Cô ả đi rồi.”Giá để đồ lộn xộn kia từ từ mở ra, Đỗ Yến xuất hoàn toàn với những gì Tạ Tư Kỳ tính toán, Đỗ Yến chẳng hề cảm thấy khó chịu khi ở trong một nơi bừa bãi thế ngồi xuống ghế sofa “Tiếp tục theo dõi bọn họ thật sát sao, đặc biệt là Chu Nhã Lị.”Đúng như dự kiến của Đỗ Yến, phía Chu Nhã Lị bắt đầu hành động rất Nhã Lị đứng dưới ký túc xá chờ Hạ Cẩn. Cô nàng bỗng nhiên nhớ tới hai năm trước, tình huống lúc đó cũng tương tự bây cái lần Hạ Cẩn cắt đứt với cậu hắn, cô nàng vẫn không thể đạt được mong muốn. Chu Nhã Lị thấy Phương Tưởng Tưởng đang đi chung với Hạ Cẩn, chân mày khẽ cậu kia bị bại lộ cũng không chịu từ bỏ chuyện kiểm soát cuộc đời Hạ Cẩn, cũng dùng cả thủ đoạn để đưa Phương Tưởng Tưởng sang nước lòng cô nàng thấy hơi khó chịu, không biết cậu của Hạ Cẩn nhìn trúng điểm gì ở Phương Tưởng Tưởng chẳng nhẽ là vì tính tình yếu đuối, gia thế hoàn toàn bình thường, ban phát một chút ân huệ thôi đã làm đối phương cảm động đến rơi nước Nhã Lị càng nghĩ càng thấy hợp lý, chắc hẳn người kia muốn khống chế vợ tương lai của Hạ Cẩn, theo đó tiếp tục kiểm soát hắn. Quả là mưu kế đầy nham Nhã Lị siết chặt tập tài liệu, đột nhiên sinh ra cảm giác muốn cứu vớt Hạ Cẩn từ biển lửa, làm cho hắn thoát khỏi lòng biết ơn trong suốt ba năm nuôi dưỡng kia, không muốn để Đỗ Yến tiếp tục khống chế cuộc đời ngày hôm nay, Phương Tưởng Tưởng cũng không thể ở bên Hạ Cẩn nàng bước nhanh về phía trước, chặn đường bọn họ “Anh Hạ Cẩn, em có chuyện muốn nói với anh.”Hạ Cẩn nở nụ cười lịch sự, toan cự tuyệt.“Có liên quan đến cậu của anh, Tạ Yến.”Hết thảy đều tương tự hai năm trước, chỉ có địa điểm trò chuyện đổi thành một quán cafe nơi xứ Nhã Lị tao nhã mỉm cười gọi đồ uống, sau khi thấy người phục vụ đã rời đi mới nhìn Hạ Cẩn bằng ánh mắt đầy lo lắng “Anh còn nhớ chuyện chú Hạ và dì Tạ gặp nạn không?”Sắc mặt Hạ Cẩn trầm xuống “Chẳng phải em bảo nói chuyện liên quan đến cậu anh à?”“Đúng thế, gần đây em mới phát hiện.” Chu Nhã Lị nhấp một ngụm cafe.“Lúc trước tài xế uống rượu gây tai nạn cho ba mẹ anh tên là Phương Kiến Quốc, mà ba của Phương Tưởng Tưởng cũng tên là Phương Kiến Quốc.”Hạ Cẩn cau mày. Hắn biết cha Phương Tưởng Tưởng mất do tai nạn xe nhưng vì đây là chuyện buồn nên cũng không tiện hỏi của bạn mình lại là kẻ đầu sỏ dẫn đến tai nạn của cha mẹ khiến Hạ Cẩn cảm thấy rất khó chịu. Chỉ có điều hắn đã học được cách che giấu tâm trạng, không vội vàng hấp dù thế nào, hắn cũng sẽ không biểu hiện nửa phần trước mặt Chu Nhã Lị “Rồi sao? Việc này là lỗi của cha Phương Tưởng Tưởng, anh sẽ không giận cá chém thớt lên người cậu ấy.”Chu Nhã Lị mở miệng “Mọi chuyện đương nhiên không hề đơn giản như vậy, em chỉ muốn để anh chuẩn bị tâm lý chút thôi.”Nói xong, cô nàng đưa tập tài liệu cho đó ghi chép mọi thông tin về cha Phương Tưởng làm ăn của Phương Kiến Quốc thất bại, thiếu nợ với lãi suất cao, đến kì hạn mà không trả thì cả vợ con lẫn cha mẹ già đều phải chịu tai lúc ấy, một công ty nước ngoài liên lạc với Phương Kiến Quốc. Không lâu sau, món nợ của ông ta đã được trả theo chính là sự kiện uống rượu gây tai nạn chết người công ty ấy tên là Văn phòng thám tử Lưu Dịch Tư, cho tới nay đều làm việc cho một Yến.***Đỗ Yến ở trong khách sạn, thờ ơ đọc nhà của cậu tại nước Y thuộc thị trấn cách xa trung tâm, là nơi cậu chuẩn bị để dưỡng lão. Nếu phải đợi Hạ Cẩn tìm tới cửa thì cậu không thể để lộ chỗ đó sạn này được trang trí bằng phong cách cổ xưa, phù hợp với sở thích của Đỗ nghe lò sưởi vang lên âm thanh lách tách. Vì lý do an toàn, khách sạn sẽ không đốt củi bên trong cho nên đó chỉ là hiệu quả do mô phỏng bằng điện mà ở căn nhà tại trấn nhỏ kia của Đỗ Yến được lắp đặt lò sưởi đốt bằng củi. Cậu nhìn chằm chằm lò sưởi giả trước mắt, bắt đầu mặc sức tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp về Bát rốt cục không nhịn được, mở miệng mắng “Bây giờ trông cậu rất giống ông già sắp sửa về hưu rồi đó có biết không?”Đỗ Yến bưng tách hồng trà “Sau khi nhân vật phản diện chết chẳng phải sẽ về quê dưỡng lão à?”Chuông cửa vang Yến đứng dậy, nói với Tiểu Bát “Ôi, phân đoạn đặc sắc nhất trong vở kịch đã đến, diễn xong là tao hết việc, chờ về hưu được rồi.”Ngoài cửa chính là người mà Đỗ Yến đang Cẩn đứng đó, cả người ướt nhẹp, mái tóc đen lộn xộn dính lên trán, làm cho khuôn mặt sắc bén của hắn hiện ra vài phần u Yến hỏi “Sao cậu biết tôi ở đây?”Hạ Cẩn không đáp, trực tiếp đi vào phòng, mang theo luồng không khí lạnh Yến đóng cửa, chỉ cảm thấy lò sưởi giả kia vốn tạo nên ảo giác vô cùng ấm áp nhưng khi Hạ Cẩn đến bỗng chốc chìm vào hiện thực buốt giá.“Ngồi đi.” Đỗ Yến quay người, nhìn thấy Hạ Cẩn đứng bên cạnh sofa, thần sắc khó Yến cho là lúc Hạ Cẩn tìm tới sẽ mất khống chế, thậm chí cậu còn chuẩn bị sẵn sàng việc mình sẽ bị ăn ngờ rằng, hai người có thể ôn hòa ngồi đối diện Yến vẫn dùng giọng điệu của trưởng bối, nói “Ở bên này có thuận lợi không?”Hạ Cẩn ngơ ngác nhìn cậu một lúc, đột nhiên nở nụ cười “Tôi sống như thế nào chẳng phải anh đều biết cả rồi sao.”Đỗ Yến mặt không đổi sắc, đáp “Cậu biết tôi sai người giám sát cậu?”Hạ Cẩn quăng tập tài liệu lên bàn “Thứ tôi biết không chỉ có vậy.”Tài liệu bên trong rơi lả tả, tấm hình ở ngay đầu chính là chứng cứ giao dịch giữa Lưu Dịch Tư và Phương Kiến Yến duỗi tay cầm tập tài liệu kia, tùy tiện xem một lượt “Cậu lấy những thứ này ở đâu?”Hạ Cẩn thấp giọng mở miệng “Chuyện đó không có liên quan gì đến anh. Anh chỉ cần trả lời tôi, những thứ này có phải thật hay không?”“Nếu như tôi phủ nhận thì sao?” Đỗ Yến Cẩn vội vàng đáp “Cậu à, cậu chỉ cần nói một câu đây là vu khống, có người muốn hãm hại cậu thì cháu nhất định sẽ tin…”Đỗ Yến nở nụ cười, khóe môi nhếch lên, vừa kiêu ngạo vừa hờ hững “Hạ Cẩn, sự thực đã bày ra trước mắt mà cậu vẫn ngây thơ đến thế nhỉ? Thật đáng tiếc, tất cả đều là sự thật.”Hạ Cẩn như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ, hồi lâu mới lẩm bẩm “Tại, tại sao anh lại làm vậy.”“Đương nhiên là vì nhà họ Tạ.”“Tạ gia, quyền lực! Ở trong mắt anh chỉ có những thứ này thôi à?” Hạ Cẩn đột nhiên hất toàn bộ tài liệu trên bàn xuống đất, sau đó nhìn cậu bằng đôi mắt đỏ đi tới chỗ Đỗ Yến, bước chân có chút lảo Yến đứng lên, thò tay vào sau lưng ghế sofa lấy một khẩu súng gỗ “Cậu tốt nhất nên tránh xa tôi ra.”Hạ Cẩn dừng lại, bờ vai khẽ run, hắn lên tiếng “Tại sao ngay cả lừa tôi mà anh cũng không chịu làm nữa?”“Hiện giờ nhà họ Tạ đã thuộc về tôi rồi cậu còn chưa biết à? Mấy ngày trước, ông cụ đã qua đời rồi.” Đỗ Yến giơ khẩu súng gỗ lên “Hạ Cẩn, cậu cần phải rời khỏi đây.”Hạ Cẩn bất động, cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái Yến cũng không kích thích hắn thêm nữa. Mới vừa nói ra những lời độc ác kia đã khiến lương tâm cậu vô cùng áy náy, hiện tại đã diễn xong, nên để Hạ Cẩn có thời gian bình tĩnh lâu sau, Hạ Cẩn ngẩng đầu, nở nụ cười thê lương “Cậu, cháu có thể uống với cậu một ly rượu cuối cùng không?”Hắn dừng lại một chút, chỉ lo Đỗ Yến từ chối “Uống hết ly rượu này thì cậu cũng chẳng còn là cậu của cháu nữa.”Đỗ Yến khẽ gật Cẩn giật giật môi như cười như không. Ở góc độ của Đỗ Yến mà nói, biểu cảm ấy như thể đang trực Cẩn xoay lưng, tới quầy bar lấy rượu, rót vào ly đế người chạm cốc, sau đó uống một hơi cạn sạch.“Cậu có thể đi được rồi.” Đỗ Yến lại Cẩn không nhúc nhích mà chỉ nhìn chằm chằm Đỗ Yến, biểu hiện trông hơi kỳ Yến khẽ nhíu mày, đang muốn nói gì đó, bỗng phát hiện hình ảnh trước mặt trở nên rất mơ day huyệt thái dương, cảm thấy choáng váng “Cậu bỏ gì vào trong rượu?”Hạ Cẩn cười thật dịu dàng “Cậu à, cháu thật sự rất vui, vui chết mất. Thế mà cậu lại không hề đề phòng cháu…”Đỗ Yến gần như chẳng nghe thấy đối phương nói gì tưởng rằng Hạ Cẩn sẽ không kích động, nhưng giờ lại vì tin tức này mà hạ độc giết chết mình ư? Có muốn xử lý thì cũng phải đợi đến lúc có thể một tay che trời rồi hẵng làm chứ, bây giờ một chút quyền lực cũng chẳng có thì chỉ có thể lưỡng bại câu thương mà thôi…Trước khi mất đi ý thức, trong đầu Đỗ Yến đã nghĩ như vậy đó, cậu không thể chống đỡ nổi nữa, ngã quỵ xuống đất. Trong nháy mắt ấy, cậu cảm thấy bản thân tựa hồ rơi vào một cái ôm lạnh hình cũng không tệ như những gì Đỗ Yến tưởng tượng, sáng sớm ngày hôm sau, cậu vẫn tỉnh lại trên giường trong khách Yến nhổm dậy, đột nhiên cảm thấy đau nhói trên vai, ngoài cái đó ra thì tất cả đều cau mày, đi tới phòng vệ sinh, đứng trước gương kéo cổ áo xuất hiện trước tấm gương có mái tóc lộn xộn, sắc mặt hơi tái, mà nơi cần cổ tiếp giáp với bên vai trái có một dấu răng sâu, bên trên còn lấm tấm Yến khẽ chạm vào vết tích kia, đau đến co rụt lại “Ss —— hạ miệng tàn nhẫn như vậy chắc là hận mình lắm đây.”Hôm sau, thám tử tư mà Đỗ Yến thuê đã làm mất dấu Hạ dấu tận tám năm.=============Editor Chương này dài gấp 3 lần bình thường Ánh đèn vàng ôn hòa chiếu xuống một góc thư phòng, thanh niên ngồi sau bàn mặc áo ngủ bằng lụa, mái tóc trước giờ đều được trải vuốt cẩn thận nay lại để xõa vô cùng tùy ý trước này làm cho cậu thoạt nhìn trẻ hơn mấy tuổi, da thịt trắng nõn dưới ánh đèn tạo ra cảm giác trơn tay thon dài như hoa như ngọc nắm chặt chiếc bút máy màu đen viền vàng, lưu loát viết vài nét lên Yến ở trong mộng cảnh này đã lâu, gần như đã coi bản thân cậu là một người nghiêm cẩn bảo thủ và lạnh nhạt, thậm chí có chút bài xích các thiết bị điện tử tiên có điều bây giờ là xã hội hiện đại, công cụ dùng để liên lạc như điện thoại di động trở thành một thứ không thể thiếu, huống chi Đỗ Yến phải tính kế quá nhiều, không thể sống ẩn dật dụ như bây giờ, Đỗ Yến còn chưa viết xong, điện thoại trên bàn đã khẽ ngừng lại, trong lòng cảm thấy không thích bị quấy rầy nhưng vẫn cầm di động lên.【 Tạ Tư Kỳ đã tiết lộ tin tức cho Chu Nhã Lị. 】Trên mặt Đỗ Yến không có biểu tình gì, một tia bất mãn trong lòng cũng nhanh chóng tiêu tan, thay vào đó là cảm giác sung sướng khi kế hoạch đang tiến triển vô cùng thuận cục tất cả đã bắt đầu tiến vào nội dung chính, dần dần đi đến hồi cuối cùng. Nghĩ đến bữa ăn ngon sau khi mộng cảnh kết thúc, cậu cảm thấy mình hoàn toàn có thể tiếp tục chịu cướp đi quyền thế, mất đi tất cả thôi ấy mà, vì miếng ăn thì mấy thứ này đã nhằm nhò khi bình tĩnh trở lại, Đỗ Yến bắt đầu sắp xếp tình huống hiện tại, lên kế hoạch cho các bước tiếp Nhã Lị ở nước ngoài có thể kết thân với Tạ Tư Kỳ một phần cũng là nhờ công Đỗ đương nhiên sẽ không để mặc cho hai nhân tố bất ổn này tự do làm những gì mình Bá Thuận biết được thân thế của cậu vào lúc nào, bao giờ Tạ Tư Kỳ tiết lộ chuyện này cho Hạ Cẩn, đều nằm gọn trong lòng bàn tay Đỗ nay ông cụ Tạ đã bắt đầu giao phó dần mọi việc lại cho con cháu, Đỗ Yến vốn là người ông cụ coi trọng, thêm việc có tập đoàn Tạ thị chống lưng, cho nên hơn nửa nhà họ Tạ đã thuộc về Đỗ Tạ Bá Thuận đã gấp đến độ không từ thủ đoạn, thậm chí nghĩ ra cách dùng Tạ Tư Kỳ để kết thông Yến lựa chọn thời điểm này tiết lộ chuyện cậu không phải là huyết mạch Tạ gia cho Tạ Bá kể cả Tạ Bá Thuận biết Đỗ Yến không có huyết thống Tạ gia thì ông ta cũng không thể dễ dàng truyền tin tức này ra ngoài. Bởi vì trong tay Đỗ Yến có nhược điểm trí mạng của ông đại gia tộc như nhà họ Tạ, tuy ngồi ở vị trí cao nhưng không có gì là chắc chắn cả, một bước đi sai sẽ có thể dẫn đến sụp Đỗ Yến nắm trong tay có liên quan tới nhược điểm của Tạ Bá Thuận. Nếu như bị người có ý biết được động tay chân một cái thì sẽ hủy hoại cả Tạ chấp niệm của Tạ Bá Thuận đối với việc trở thành gia chủ nhà họ Tạ đã lớn đến mức sắp tẩu hỏa nhập ma, nhưng dù sao cũng lớn lên ở cái chốn phức tạp ấy, ông ta cũng chẳng ngu, biết mình không thể chọc giận Đỗ tiện đưa chuyện Đỗ Yến không có huyết thống Tạ gia ra ánh sáng chính là lưỡng bại câu thương. Thứ Tạ Bá Thuận muốn là thế lực khổng lồ của nhà họ Tạ chứ không phải một Tạ gia đã nát vậy ông ta chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó là khiến Hạ Cẩn và Đỗ Yến trở mặt với lấy được chứng cứ liên quan đến ông ta trên tay Đỗ Yến thông qua Hạ Cẩn thì Tạ Bá Thuận mới có thể công bố sự thật về thân phận của Đỗ Yến, làm cho cậu mất đi tư cách thừa nhiên là, bao giờ bằng chứng được đưa đến tay Hạ Cẩn hay thời điểm thích hợp để lộ thân thế của mình, Đỗ Yến cũng đã sắp xếp xong chỉ cần chờ tình hình dần dần hướng tới những gì mà cậu mong đợi, để Hạ Cẩn đứng trên đỉnh đạo đức, sau đó sẽ thuận lý thành chương bị đánh bại, giao toàn bộ Tạ gia cho Hạ Cẩn là Yến đưa quyền thế trong tay Tạ Bá Thuận cho Hạ Cẩn, dùng nó làm cơ sở diệt trừ một nhân vật phản diện là cậu đây. Cho nên cậu sẽ không dễ dàng để Tạ Bá Thuận rớt đài, nếu không còn Tạ Bá Thuận thì vở kịch tiếp theo chẳng thể tiếp tục diễn tại tin tức đã lọt vào tai Chu Nhã Lị, Đỗ Yến chỉ cần chờ Tạ Bá Thuận sử dụng thủ đoạn ly gián mình và Hạ Cẩn là xong.***Chu Nhã Lị cũng không phải một người ưa liều lĩnh, sau khi cô nàng tỉnh rượu bèn nghĩ đến thông tin mà Tạ Tư Kỳ vừa nói cho mình. Cô nàng cảm thấy rất vô lý, cho nên khi nào có được chứng cứ xác thực thì mới dám đi tìm Hạ phía Tạ Tư Kỳ đương nhiên đã chuẩn bị hết tất cả, chỉ đợi Chu Nhã Lị tìm tới khi lấy được chứng cứ, cô nàng dựa theo thời khóa biểu của Hạ Cẩn, chặn người trước cửa lớp học."Anh Hạ Cẩn, em mời anh uống một tách cafe nhé?"Hạ Cẩn nhìn cô gái trước mặt, trong lòng càng thêm khẳng định những gì Đỗ Yến nói rất đúng. Tình cảm mà Chu Nhã Lị dành cho hắn có lẽ không được như bình Cẩn có ngu ngốc đến đâu thì đối với một cô gái cứ suốt ngày bám theo mình như thế cũng vẫn phát hiện ra cái gì đó sai đã như vậy, Hạ Cẩn càng phải chú ý giữ khoảng cách với Chu Nhã Lị. Hắn không muốn sự tình nháo đến mức ngay cả bạn bè cũng không thể làm được góc nhìn của hắn, tình cảm của Chu Nhã Lị đối với hắn là dựa trên thời gian sớm chiều ở chung hồi nhỏ, hiện tại hai người họ cũng đã thành niên cũng đã thay đổi quá nhiều, chờ tới lúc Chu Nhã Lị tỉnh ngộ, cũng sẽ không tiếp tục si mê không buông nữa."Xin lỗi..."Hạ Cẩn còn chưa dứt câu, Chu Nhã Lị đã tiến lên trước một bước, thấp giọng nói "Là chuyện có liên quan đến cậu của anh, Tạ Yến."Bên trong tiệm cafe ngoài trường đồ uống xong, Hạ Cẩn trực tiếp mở miệng hỏi "Em vừa mới nói chuyện có liên quan tới cậu anh là sao?"Chu Nhã Lị hiểu tính Hạ Cẩn, cũng không vòng vo nữa, trực tiếp tiết lộ bí mật "Hai người không có quan hệ máu mủ.""Cái gì?"Chu Nhã Lị nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Cẩn, cảm thấy việc này rất khả quan "Tạ Yến kia vốn không phải là người nhà họ Tạ, anh ta vẫn luôn lợi dụng anh để nắm giữ quyền lực của Tạ gia."Chu Nhã Lị phát hiện đồng tử Hạ Cẩn co rút lại vì khiếp sợ. Cô nàng âm thầm suy nghĩ, bước đi này của mình hẳn là đã đúng cô nàng cảm thấy biểu cảm Hạ Cẩn có hơi đáng sợ, nhưng vẫn bình tĩnh tiếp tục nói "Em có một người bạn là người nhà họ Tạ, đây là bí mật mà ba chị ấy vô tình tiết lộ ra."Hạ Cẩn chợt tỉnh táo lại "Những gì người nhà họ Tạ nói không đáng tin."Sự kinh ngạc qua đi, lý trí của Hạ Cẩn bắt đầu phát huy tác góc nhìn của hắn, với tính tình lãnh đạm của Đỗ Yến, nếu như hai người họ không phải ruột thịt thì người nọ sao có thể tốn công tốn sức nhận nuôi mình, thậm chí vì để dạy dỗ mình cẩn thận mà ở lại Nam Thành ba năm, rời xa trung tâm quyền lực Tạ Nhã Lị đã sớm chuẩn bị kĩ, biết nếu chỉ nói suông sẽ rất khó để thuyết phục Hạ nàng lấy một tập tài liệu trong túi xách, để lên bàn, đẩy về phía khi Hạ Cẩn mở ra xem, phát hiện bên trong là báo cáo kiểm tra sức khoẻ. Trên đó viết Tạ Thúc Bình nhóm máu O, vợ của ông cũng mang nhóm máu O nhưng ở phần cuối lại ghi Đỗ Yến là nhóm máu Cẩn xem đi xem lại báo cáo kiểm tra này, nghiến răng, biểu tình trên mặt như rời non lấp biển, vô cùng khủng Nhã Lị nghĩ rằng Hạ Cẩn đang tức giận. Dù sao người thân mà hắn chờ đợi đã lâu lại không có bất kỳ quan hệ ruột thịt nào với hắn, thậm chí chưa bao giờ nói cho hắn nghe sự này nếu suy nghĩ sâu xa một chút, liên hệ với việc nhượng quyền của ông cụ Tạ và nội đấu trong nhà họ Tạ. Chu Nhã Lị cảm thấy, chỉ cần là người thông minh đều có thể tưởng tượng ra một màn tranh đấu tràn ngập mưu ma chước quỷ của hào môn thế gia."Cậu ấy, có biết chuyện này không."Chu Nhã Lị hiểu ý Hạ Cẩn, gật đầu đáp "Hẳn là biết rồi, báo cáo kiểm tra này là lấy từ chỗ anh ta mà.""Anh Hạ Cẩn, bạn của em muốn..."Còn chưa dứt câu, Chu Nhã Lị đã thấy Hạ Cẩn cầm tập tài liệu kia đứng bật dậy, thậm chí không nói với cô nàng nửa lời đã ra ngoài cửa."Ủa, sao vậy?"Chu Nhã Lị sững sờ, tức đến mức phải đi ba mặt một lời với đối phương à?Chu Nhã Lị cũng không biết Tạ Tư Kỳ đang ở một bên chờ đợi, chỉ hay mình đã đạt được mục đích, cho nên cũng không cố gắng ngăn cản Hạ nàng ngồi tại chỗ, chờ Hạ Cẩn cắt đứt với cậu của hắn. Lúc đó Hạ Cẩn nhất định sẽ phải chịu đả kích rất lớn, cần một hồng nhan tri kỷ ở Chu Nhã Lị ở nước ngoài rất thích cướp bồ người khác, mỗi lần như thế đều khiến cô nàng cảm thấy mình rất có sức hấp nhiên, Hạ Cẩn không giống vậyHạ Cẩn mới lao ra ven đường, liền ngừng này không hề đơn giản. Nếu bọn họ không phải cậu – cháu ruột thì chỉ có thể tháo xuống một phần gông xích đeo trên người hắn mà thôi. Đỗ Yến nghĩ thế nào Hạ Cẩn hoàn toàn có thể đoán Yến chỉ coi hắn là một vãn bối, Hạ Cẩn có thể hiểu được tại sao đối phương lại cảm thấy vậy, bởi vì ngay từ đầu Đỗ Yến đã dùng thân phận trưởng bối xuất hiện trong cuộc đời của vậy, Hạ Cẩn chợt tỉnh táo lại. Bây giờ tuy hắn có lập trường nhưng lại chưa có năng lực để bày tỏ tấm thích một người nào đó thì nên để đối phương làm những gì mình muốn, có được thứ mình Cẩn bắt đầu nghĩ, Đỗ Yến muốn làm gì, thích cái gì thường cậu sinh hoạt rất gò bó, không có yêu cầu quá cao về vật chất, quần áo mặc dù được đặt làm riêng nhưng cũng không nhiều, đều là những kiểu dáng vô cùng đơn giản. Xe cũng là loại xe thương vụ an toàn, tính năng ưu việt, thậm chí nhà ở cũng chỉ cần thoải mái là mà cậu hắn muốn rốt cuộc là gì Cẩn nghĩ, mỗi lần Đỗ Yến nói với hắn những chuyện tranh đấu nhau trong Tạ gia mới lộ ra chút hứng thú, tuy chỉ là thoáng qua nhưng Hạ Cẩn vẫn nhanh chóng nắm bắt được tâm tình đối họ Tạ à? Hạ Cẩn không có hứng thú với nơi chướng khí mù mịt như Tạ gia. Chỉ có điều nếu như cậu hắn thích thì Hạ Cẩn có thể giúp cậu dành lấy tất vậy, Hạ Cẩn xoay người, trở lại tiệm cà phê."Xin lỗi, vừa mới nghe tin có hơi không khống chế được." Hạ Cẩn ngồi đối diện Chu Nhã Lị."À." Tuy Chu Nhã Lị cảm thấy ngạc nhiên vì Hạ Cẩn bỗng dưng lại xuất hiện, song cũng không nói gì thêm."Bạn em muốn gặp anh hả?" Hạ Cẩn khôi phục lại dáng vẻ ôn hòa như trước, khóe miệng nở một nụ cười lịch sự.

nhân vật phản diện biến thành bạch nguyệt quang